Hắn đem Hoa Ly tựa vào lồng ngực rắn rỏi, cầm đóa sen đưa lên mũi của cô, muốn cô có thể ngửi được mùi hương thanh mát.
"Tiểu Ly, là sen trắng mà em thích đấy!
Anh bẻ nó cho em rồi, mỗi ngày anh sẽ đều như thế, một đóa dành tặng em nhé?"
Gió thoảng vun vút mang theo mùi hương, chỉ có âm thanh của người đàn ông lẩm bẩm một mình, hắn ôm Hoa Ly ngồi rất lâu, đến khi tối muộn mới quay về phòng.
Cứ như thế, thời gian một tháng trôi qua, ngày nào Huân Bạc cũng làm rất nhiều việc, nhưng với hắn những việc này lại là sự nhàn rỗi, từ sáng cho tới chiều điều cam tâm làm chân sai vặt.
Tối đến là thời gian riêng tư cho hắn và Hoa Ly, hắn không ngừng nói chuyện với cô, mỗi lần hắn nói Bạch Thượng đều lén nghe ngóng, cũng không phải ông nhiều chuyện, chỉ muốn xác thực tấm chân tình của hắn.
Liệu người tỉnh...hắn có chịu buông tay ?
Câu này cứ quanh quẩn trong đầu Bạch Thượng, một tháng chứng kiến hắn chịu thương chịu khổ vì cô gái, ai dám đảm bảo hắn sẽ giữ đúng lời hứa ?
- Cũng chẳng sao cả...duyên nợ là do trời định, bỏ được hay không còn tùy ý trời !
Ông ngẫm nghĩ một hồi cũng dứt khoát dẹp bỏ thắc mắc, thời gian tới cũng không còn lén nghe chuyện đôi bên.
Huân Bạc thường xuyên trò chuyện với Hoa Ly cũng chẳng nói gì nguy hại đến cô, đa phần nhắc về khoảng thời gian tươi đẹp của thời học sinh. Hoặc là...đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-cua-ac-ma/2793758/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.