"Anh chấp nhận trở thành một kẻ ngốc trong tình yêu, trở thành một kẻ mơ tưởng để cả đời này được thấy nụ cười của em."
Hắn bẹo vào bên má lúm đồng tiền, Hoa Ly lại mơ hồ cười lên rất tươi, như cảm nhận được đối phương đang rộng mở đôi tay, cô choàng lên cổ hắn, trước mắt là một Huân Bạc cũng đang cười tỏa nắng.
Cô bạo gan chồm lên hôn vào môi hắn, nụ hôn hoang dại đến mức làm đối phương lần đầu không theo kịp được nhịp thở. Toàn bộ đại não của Hoa Ly chỉ nghĩ đây là giấc mộng, một giấc mộng đẹp để cô có thể buông thả cõi lòng.
Sau một hồi triền miên, đôi bên vì tình thiêu đốt tâm can, đôi mắt ướt át của Hoa Ly long lanh như những vì sao của đêm không trăng. Hai tay áp chặt chẽ lên mặt hắn, thỏ thẻ.
"A Bạc, em muốn hỏi anh một câu!"
"Anh nghe, Tiểu Ly, em nói đi!"
Đối phương nhiệt tình đáp lời, trong mắt hắn giờ đây toàn màu hồng, dù không biết mai sau sẽ ra sao, hiện giờ chỉ cần cô gái nhỏ ngọt ngào như thế đã là quá đủ. Hắn áp lên bàn tay có chút nóng nóng vì lửa nhiệt sôi sục, cô gái nhỏ không hề cười, ảm đạm một nét mặt dịu dàng, mềm mại như đóa hoa anh đào trắng đong đưa trong gió.
"A Bạc, anh có từng hiểu ý nghĩa của câu.
Người làm mình lưu luyến cả cuộc đời không phải là người đẹp nhất, mà là người tử tế với mình bằng cả tấm lòng!"
Giọng nói nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-cua-ac-ma/2793739/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.