Edit: Thanh Thanh 
“Trạng Nguyên khoa học tự nhiên thi đại học Bùi Xuyên tự thú.” 
“Ngày xưa là người bị hại, hôm nay thành người vặn vẹo.” 
“Trạng Nguyên thi đại học sa đọa.” 
…… 
Toàn bộ tháng bảy và tháng tám, thành phố C toàn là những tin tức kiểu này bao trùm. 
Người già thường dạy con cháu nhà mình: “Thấy người này không? Thông minh, thành tích tốt nhưng không chịu học tốt nên chỉ có thể vào ngồi ngục giam thôi.” Một khi đã vào tù thì mặc kệ trêи người anh từng có bao nhiêu huy chương huy hoàng, trong nháy mắt cũng ảm đạm thất sắc, nhiều năm nỗ lực đều biến thành bọt nước. 
Học sinh của Nhất, Tam và Lục Trung đều đã biết chuyện này. 
Lúc Kim Tử Dương mới biết thì vô cùng khϊế͙p͙ sợ. Sau đó nghe thấy những lời như vậy thì hắn vô cùng tức giận, rống lên: “Mày nói bừa cái gì? Mày quen anh ấy hả? Mày biết anh ấy là người thế nào sao? Dám nói vớ vẩn thì đừng trách tiểu gia đánh mày!” 
Trịnh Hàng lần này cũng không kéo hắn. 
Mấy thiếu niên tụ ở bên nhau, muốn tìm được Bùi Xuyên. Nhưng xã hội lại cho bọn họ một bài học sinh động nhất. Lúc bọn họ còn chưa hoàn toàn trưởng thành, chưa có bản lĩnh điên đảo thì chẳng làm được gì. 
Kim Tử Dương che mặt ngồi xổm trêи mặt đất. Lần đầu tiên hắn hiểu rõ khi bạn bè xảy ra chuyện thì hắn chẳng thể làm được gì. 
Ba năm làm anh em. 
Bùi Xuyên là tự thú. 
Có lẽ anh đã sớm ra quyết định này cho nên ở trong bữa tiệc liên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-co-the-cua-ac-ma/785295/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.