Lúc Bối Dao trở lại trường học thì loa trường vừa lúc phát tin xin lỗi Bùi Xuyên. Trần Phỉ Phỉ nghe được thì ngây người: “Không phải chứ? Hắn thật sự tự mình thi được thành tích đó hả?”
Người kinh ngạc không chỉ có mình Trần Phỉ Phỉ, còn có Ngô Mạt. Một thiếu niên thanh danh không tốt của Tam Trung thế mà lại có thể thi đứng đầu cả thành phố!
Trường Lục Trung xin lỗi rất thành khẩn, cũng nói sẽ sửa lại bảng vàng nhưng ngày mai đã nghỉ rồi nên tạm thời chưa đổi.
Có điều ai là người đứng đầu năm đó đối với Trần Phỉ Phỉ mà nói thì cũng không quan trọng lắm, cô nàng đang chờ mong kỳ nghỉ tiếp theo.
“Dao Dao, ngày mai mẹ cậu có đến đón cậu không?”
Bối Dao nói: “Không tới, đồ thì tháng trước mình đã mang về một ít rồi, còn lại không nhiều nên tự mình sẽ mang về. Em trai mình đã đi học lớp vỡ lòng, mẹ mình phải đi đón thằng bé.”
Trần Phỉ Phỉ hiếu kỳ nói: “Nhà cậu trọng nam khinh nữ à? Mình nói cho cậu nghe, bà mình rất trọng nam khinh nữ, mỗi lần mình về nhà ăn tết bà không bao giờ đưa lì xì, sau đó lại lặng lẽ đưa hồng bao cho em họ mình. Em họ mình đảo mắt lại chạy đến khoe với mình, cậu không biết mình tức thế nào đâu!”
Bối Dao nhớ tới Bối Quân mặc quần áo cũ của cô thì có chút buồn cười, lắc đầu: “Nhà mình không có chuyện này.”
Cho dù bà ngoại trọng nam khinh nữ nhưng không ở cùng nhau nên ảnh hưởng cũng không lớn.
Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-co-the-cua-ac-ma/785280/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.