Mặt trời giữa trưa treo cao, có một thiếu niên trầm mặc ngồi trên tảng đá cạnh bụi cỏ.
Bối Dao liếc hắn một cái rồi lại nhịn không được muốn cười. Cái việc hắn bóp chết con ve kia thực khôi hài và xấu hổ. Bối Dao đoán hắn còn nhớ lúc nhỏ có lần Trần Hổ mang theo bọn nhỏ trong tiểu khu trèo cây lớn bắt ve, sau đó dùng chỉ buộc chúng nó lên, để tụi nó sẽ vừa bay vừa kêu, khiến bọn nhỏ chơi vui cực kỳ.
Khi còn nhỏ Bối Dao cũng sẽ tham gia trò chơi này, nhưng Bùi Xuyên “Không hợp đàn” thì chưa từng tham gia.
Hắn đem ve bóp chết.
Không biết phải dùng lực lớn thế nào đây?
Bối Dao cười đủ rồi, lúc này ánh mắt cô vẫn mang theo hơi nước. Cô sợ hắn bực nên không chủ động nhắc đến chuyện này nữa.
Năng lực sinh tồn của Bùi Xuyên quả thực không tồi, cơm trưa bọn họ cũng tìm được rồi.
Trên loa lại thông báo: “Số lượng người còn sống sót là 7, 3 người đã bị loại.” Lần này loa không báo những ai bị loại trừ.
Bối Dao nhìn đồng hồ: “Bùi Xuyên, chúng ta đi ra ngoài đi.”
“Hử?”
Bối Dao nhẹ nhàng ho một tiếng: “Ở trong rừng cây thật không tiện, buổi tối có muỗi, ban ngày bị mặt trời thiêu đốt, mà quan trọng nhất là, đi, đi vệ sinh……”
“……”
Hơn nữa trời nóng thế này mà không tìm được chỗ tắm rửa thì chắc chỉ có đứa có tiền lại chưa trải việc đời như Kim Tử Dương mới cảm thấy chơi vui.
Bùi Xuyên cũng không do dự, hắn ấn nút màu đỏ kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-co-the-cua-ac-ma/785264/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.