*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Linh Nhi
Lam Hạo Phong nhìn thấy thế nhanh chóng tiến lên, cởi ngoại bào ra khoác lên người An Nhiên, quay đầu lại nhìn Lam Ảnh Nguyệt quát: "Ngươi đã vừa lòng chưa."
An Nhiên nhìn Lam Hạo Phong, trong lòng không biết có tư vị gì, nàng lợi dụng hắn, không nghĩ tới giờ phút này cũng chỉ có hắn đứng ra bảo hộ mình.
Sau khi hắn rống lên, rất nhiều người đang còn chìm đắm trong điệu nhảy của An Nhiên cũng phục hồi tinh thần lại, xem ra Lam Hạo Phong đối với An Nhiên có vài phần chân tình.
Lam Ảnh Nguyệt lành lạnh nở nụ cười, liếc mắt nhìn An Nhiên nói: "Bản thân tự đào hố, dù có rơi lệ cũng phải nhảy vào."
An Nhiên nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Lam Ảnh Nghuyệt, trong mắt tràn đầy hận ý, nàng nâng tay lau vết máu trên khóe miệng, ho khan vài tiếng, giương mắt nói: "Ngươi kiêu ngạo không được bao lâu nữa đâu."
"Vậy sao? Ta đây mỏi mắt mong chờ." Khóe miệng Lam Ảnh Nguyệt khẽ giương lên, xoay người, trong mắt xẹt qua một tia lãnh ý, nếu An Nhiên còn chưa hiểu được trận giáo huấn lần này thì đừng trách nàng tâm ngoan thủ lạt.
Những người ở chỗ có Lam Ảnh Nguyệt đi tới, đều tự động nhường đường, yên lặng nhớ kỹ, về sau ngàn vạn lần không nên đối nghịch cùng với nữ tử trước mắt này.
Khi Lam Ảnh Nguyệt đi qua bên người Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiep-hon-vuong-phi/1917685/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.