Ba chữ thốt ra rất lạnh lùng nhẹ nhàng, nhưng vẫn mang theo hương vị quân tử lạnh nhạt bình thản của riêng Bành Tử Sở.
Minh Nhạc giật mình, nhất thời cảm thấy xa cách ba năm, ngay cả nàng cũng có chút không nhận ra người này. Nhưng ngẫm lại, kỳ thật....
Có lẽ ngay từ đầu nàng vốn đã không thể nhận thức được hắn rồi.
Hắn diễn với nàng hơn mười năm, nàng tin tưởng hắn không chút nghi ngờ hơn mười năm, còn vui vẻ nhẫn nhục. Thì ra tới tận bây giờ nàng cũng chưa từng chân chính hiểu rõ được nam nhân kia.
Cái gọi là yêu, cái gọi là bất đắc dĩ, là mãi cho đến khi mất mạng dưới mưa gậy nàng mới bất ngờ phát hiện thứ mà nàng tự gọi là "tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục" vĩ đại vốn chỉ là một đoạn tấu hài buồn cười.
Khắp thiên hạ người nào cũng biết đêm đó Bành Tử Sở theo phụ thân ra kinh làm việc không có trong phủ, đêm đó hắn đột nhiên trở về, nàng vô cùng vui mừng, chưa từng nghĩ đôi tay ôn nhu kia của hắn lại tự đào ra hố chôn cho nàng...
Vì muốn nàng vạn kiếp bất phục.
(*vạn kiếp bất phục: muôn đời muôn kiếp không trở lại được)
Nàng phải làm như thế nào mới có thể chứng minh với những người đó nam nhân lưu luyến quấn quýt si mê với nàng cả một đêm, nam nhân để lại những dấu vết sỉ nhục rửa cũng không sạch trên cơ thể nàng, không phải ai khác, chính là phu quân Bành Tử Sở mà nàng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiep-chinh-vuong-phi/2069633/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.