1
Sau khi thánh chỉ tứ hôn được ban hành, ta trở thành trò cười của thiên hạ.
Nghe nói thanh mai trúc mã hơn mười năm rốt cuộc là thiếp.
Nhiếp chính vương phi do phủ Cửu hoàng tử nuôi dưỡng, lại bị chính phi do thái hậu mang về chiếm ưu thế.
Nhưng chẳng mấy chốc, nhân vật chính của trò đùa đã thay đổi.
Ngày thứ hai của tháng tám là một ngày tốt lành.
Ta cùng Mạnh Ngu Ninh vào phủ cùng ngày, nhưng nàng là chính phi còn ta là trắc phi.
Đêm tân hôn, Úc Tẫn coi nàng như không khí, bỏ lại nhiếp chính vương phi oai phong lẫm liệt trong tân phủ, dọc đường vô số kẻ hầu người hạ, thậm chí không thèm ngăn cản nhiếp chính vương lao về phía ta.
Cú tát này có chút tàn nhẫn.
Điều ta không ngờ tới là Mạnh Ngu Ninh đuổi theo tới phòng ta và muốn xông vào.
Ta giành trước một bước mở cửa, duỗi tay ngăn nàng lại.
"Làm sao vậy, ngươi muốn cùng ta ngủ sao?"
Mạnh Ngu Ninh có dung mạo thanh lệ, khuôn mặt vô hại với người và vật, thân hình gầy gò khoác trên mình bộ hỷ phục màu đỏ tươi, nhu nhược đáng thương.
Nhưng khuôn mặt giống như con thỏ trắng này sau khi nhìn thấy ta lại lộ ra ba phần chán ghét, nhưng cũng chỉ thoáng qua, cô ấy dùng giọng điệu của một người vợ bình thường nói với tôi: “Căn cứ theo phép tắc, tối nay Úc Tẫn cùng ta vào động phòng!”
Ta bước từng bước xuống bậc thềm, nhìn xuống nàng ta bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiep-chinh-vuong-la-truc-ma/3321985/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.