Tiêu Cư Mạo toàn thân mèo đều không ổn, hắn ngây ngốc được Đàm Thời Quan ôm vào trong ngực, nhìn Đàm Thời Quan sau khi cho hắn ăn xong bây giờ mới bắt đầu chậm rãi dùng bữa.
Nếu không phải mặt mèo có lông che phủ, chỉ sợ bây giờ cả mặt đều là màu đỏ.
Nhớ đến khi nhỏ mẫu phi có nói cho hắn biết, về sau nếu là gặp cô nương mà bản thân yêu thích, nhất định phải luôn thật lòng đối đãi, không thể cô phụ cô nương nhà người ta. Hắn vẫn luôn nhớ kỹ câu nói này, mãi đến sau mẫu phi sau khi qua đời, vẫn luôn một mực nghe theo.
Sau đó nữa, hắn mơ mơ hồ hồ trở thành Hoàng thượng, trong mắt hắn, Hoàng hậu tương lai chính là người mà hắn gắn bó lâu dài, thật lòng thật tâm đối đãi. Cho nên nếu mà đã lập hậu rồi, hắn nhất định không nạp thêm bất kì phi tần nào khác, cũng may rằng Thái hậu lúc bấy giờ cùng với văn võ bá quan cũng không ép hắn vấn đề này, không yêu cầu Tiêu Cư Mạo phải khai chi tán diệp. Mà Tiêu Cư Mạo cũng xoắn xít vấn đề này bấy lâu nay, hậu vẫn chưa lập được.
Ngoại trừ mẫu phi ra, hắn chưa hề cùng người khác thân cận đến như thế, xúc cảm ấm áp phảng phất còn lưu lại nơi chóp mũi, Tiêu Cư Mạo trong lúc nhất thời đầu óc cực kì hỗn loạn.
Suy nghĩ kỹ một chút, Đàm Thời Quan hôn mèo cưng của hắn thì có vấn đề gì đâu, chuyện này mèo bệ hạ có thể không thèm so đo với hắn, nhưng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiep-chinh-vuong-hit-meo-moi-ngay/993215/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.