Biên tập: Thị Mộc
“A?” Sắc mặt của vị tiểu công tử kia lộ ra u buồn, “Ta không có thiệp mời…”
Mấy vị khách khứa có thiệp mời đang chờ hạ nhân trong phủ xét duyệt thấy vậy liền có ý tốt nhắc nhở cậu, “Chắc là công tử nên về thôi, không có thiệp mời sẽ không thể vào phủ Nhiếp chính vương đâu.”
“Ta không về,” Vị tiểu công tử kia nói: “Ta vượt ngàn dặm xa xôi từ Cẩm Châu tới đây, còn chưa nhìn thấy tỷ tỷ sao có thể về được chứ?”
Vừa nghe thấy hai chữ ‘Cẩm Châu’, Trần Bình lập tức dò hỏi: “Không biết tỷ tỷ của công tử vừa nói là ai?”
“Tỷ tỷ của ta là Nhiếp chính vương phi.”
Sắc mặt Trần Bình lập tức căng thẳng, vội phái người vào trong báo tin.
Rất nhanh, Kiều nhị phu nhân từ trong phủ đi ra, vừa thấy Kiều Tranh đang nắm cương ngựa, trái tim của bà lập tức nhảy lên, “Thằng bé này? Sao không nói câu nào đã chạy tới đây thế?”
Kiều Tranh chỉ mới mười một tuổi, dáng người còn không cao bằng con ngựa màu mận mà cậu đang cầm dây cương. Tuổi nhỏ thế mà cưỡi ngựa một mình từ Cẩm Châu tới Tây Kinh, Kiều nhị phu nhân vừa nghĩ tới liền không khỏi lo lắng.
Kiều Tranh đáp: “Nghe tin tỷ tỷ lâm bồn nên… con muốn tới thăm tỷ.”
Thấy Kiều nhị phu nhân đã xác nhận thân phận của Kiều Tranh, Trần Bình vội nói: “Thì ra là Kiều tiểu công tử, nếu đã tới đây rồi thì công tử mau vào phủ đi thôi. Nếu nhìn thấy ngài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiep-chinh-vuong-ga-vo-moi-ngay/2665344/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.