Dịch: Lạc Thu
Đạt tắc kiêm tế thiên hạ, cùng tắc độc thiện kỳ thân.(*)
(*) Giàu thì kiêm cả thiên hạ, nghèo thì tự lo cho thân mình.
Lời nói này của Á Thánh Mạnh Tử dùng để biểu thị chí hướng cao xa của mình và làm chuẩn mực phép tắc cho con người, song, đối với một vị tham quan như Triệu Tuấn Thần mà nói, kì thực cũng có thể áp dụng được đôi phần.
Có một số việc, hắn trông thấy và cũng có suy nghĩ đến, nhưng vì những yếu tố hạn chế như thời cơ, hoàn cảnh, địa vị và năng lực, khiến hắn phần nào chưa thể thực hiện, làm được những điều trong lòng mong muốn đã là tốt lắm rồi.
Trong suy nghĩ của Triệu Tuấn Thần, đến bản thân còn khó bảo toàn được mà lại còn một lòng nghĩ đến quốc gia thiên hạ, tuy không đến nỗi phải cười cợt, nhưng phải nói là kẻ đó không biết tự lượng sức mình.
Cho nên, việc đầu tiên mà Triệu Tuấn Thần hắn phải làm là chính là xoay chuyển tình thế bất lợi mà hiện tại hắn đang gặp phải.
"Phải thay đổi toàn bộ, bắt đầu từ nạn châu chấu ở Lộ An Phủ lần này."
Đây là ý tưởng chân thật nhất của Triệu Tuấn Thần trong lúc này.
...
Một đêm vô sự.
Mặc dù vì đủ loại nguyên nhân khiến hắn mất ngủ đến tận nửa đêm, nhưng sáng ngày thứ hai sau khi rời giường, tinh thần của Triệu Tuấn Thần đã tốt lên rất nhiều, đau đớn do vết thương trên đầu sau một đêm nghỉ ngơi cũng đã hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiep-chinh-dai-minh/2353143/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.