Gió thổi làm những cành trúc khua vào nhau phát ra tiếng reo xào xạc, dòng suối nhỏ róc rách chảy, trong dược viên tràn ngập dược hương chỉ nghe thấy tiếng vang thanh thuý của quân cờ đặt trên bàn cờ, chỉ cần đi vào phiến rừng trúc này giống như có thể làm cho tâm tình phiền não trở nên an bình.
Khi Khoá Ái bước nhanh vào rừng trúc cũng đã bị cuốn hút, bước thật nhẹ nhàng, không muốn phá tan yên tĩnh nơi này, đi một đoạn đường, hắn liền thấy một căn nhà gỗ nhỏ, trước nhà có một mảnh dược viên, Thuỷ Tuyền lão nhân cùng Thuỷ Vô Dương đang ngồi ở trong vườn chơi cờ.
Từ sau khi Thuỷ Vô Dương đi vào nơi này, Dạ Hạo Địch liền tạo riêng ra một mảnh rừng trúc như vậy ở Ám Dạ Cung, làm cho y cùng Thuỷ Tuyền lão nhân ở, nói trắng ra chính là không muốn làm cho hai người này chiếm lực chú ý của Khoá Ái nhiều lắm, nhưng lại có thể làm cho Khoá Ái đến đây thăm bọn họ, thật sự là nhất cử lưỡng tiện nha.
Khoá Ái đi đến bên cạnh Thuỷ Vô Dương, thấy hai người đang say sưa nghiền ngẫm nước cờ, cũng không mở miệng quấy rầy, sau một lúc lâu, chờ hai người kết thúc ván đấu, hắn mới mở miệng kêu to:“Sư phụ, Vô Dương.”
“Khoá Ái, ngươi tới rồi à.” Thuỷ Tuyền lão nhân giật giật cổ, cười tủm tỉm nói.
“Vâng.” Gật gật đầu, Khoá Ái lấy lá thư cầm trong tay giao cho Thuỷ Vô Dương,“Vô Dương, hắn lại gửi thư đến đây.”
Tiếp nhận thư, Thuỷ Vô Dương còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-tinh/2097543/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.