Ma xui quỷ khiến, Mạc Trần Cẩm đem Thuỷ Vô Dương đặt ở trên giường, xoay người áp lên, Mạc Trần Cẩm chỉ cảm thấy thân thể có một đoàn hoả đang thiêu đốt, đem toàn bộ lý trí của hắn đều đốt cháy sạch sẽ, chỉ còn lại trắng trợn dục vọng.
Thở dài, Thuỷ Vô Dương thật bình tĩnh nhìn Mạc Trần Cẩm, đây là con đường mà y đã lựa chọn, không thể lui bước, chỉ có thể tiến tới.
Cúi đầu, Mạc Trần Cẩm lại hôn lên đôi môi hồng kia, mở ra hàm răng, thô bạo xâm nhập vào khoang miệng ấm áp, Mạc Trần Cẩm hiện tại làm hết thảy chính là bản năng.
Tuy rằng nói ra có chút làm cho người ta không dám tin, nhưng Mạc Trần Cẩm xác thực còn chưa hư thân qua.
Bị động tác của Mạc Trần Cẩm làm đau, nhưng Thuỷ Vô Dương đành phải nhẫn nại, không cần xem, Thuỷ Vô Dương cũng biết ngực chính mình nhất định là vô cùng thê thảm.
Trên khuôn ngực trắng nõn tràn đầy dấu vết xanh xanh tím tím, có mấy chỗ còn chảy ra tơ máu, kỹ xảo mới lạ đi cùng với lý trí hoàn toàn không tỉnh táo, Thuỷ Vô Dương bị biến thành như vậy cũng không kỳ quái.
Vì không để chính mình chịu thương quá nặng, Thuỷ Vô Dương đành phải tự lực cánh sinh, ngón trỏ vói vào trong miệng, dùng nước bọt làm ướt át ngón tay, khi cảm thấy đã được rồi, mới lấy ngón tay ra vói vào hậu đình của mình, chậm rãi khuếch trương u cốc.
Mạc Trần Cẩm dừng động tác, nhìn hành động tình sắc này của Thuỷ Vô Dương, dục vọng dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-tinh/146994/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.