Đã hơn một tháng trôi qua kể từ cái ngày hôn lễ được tổ chức ấy, hai người hết đi chơi rồi lại đi du lịch không biết bao nhiêu nơi. Về căn biệt thự Thẩm Gia anh vẫn suốt ngày không cho cô đụng chạm đến một công việc nào cho dù cô có xin anh, đơn giản vì ngồi không khiến cô cảm thấy nhàm chán, cô vô cùng nhớ công việc bác sĩ của mình.
"Em nên nghỉ ngơi cho khoẻ lại đã rồi thích đi làm gì cũng được"
Cô chạy lại kéo kéo cánh tay của anh mà nũng nịu nói "Ông xã, em khoẻ rồi mà"
Thẩm Mặc nhẹ búng lên trán cô khiến cô phải xuýt xoa kêu đau. Từ phía xa Đàm Lệ Uyên đang định đi xuống bếp rót nước thì vô tình nhìn thấy một khung cảnh của hai người mà khuôn miệng bà chép miệng một cái nói thầm đúng là lũ trẻ mới cưới bây giờ thật là táo bạo nhưng cũng thật ngọt ngào.
Bà rời đi mà hai người vẫn mải mê nói chuyện không biết.
"Được rồi, ở nhà đi. Anh đi làm đã, tối anh về với em"
Nhiên Nhiên bĩu môi nhìn chăm chăm vào giương mặt anh không chớp mắt, đôi mắt long lanh to tròn, cô đưa đôi bàn tay kiêu xa mị hoặc lòng người vuốt ve đôi má của anh sau đó nhón chân lên thơm anh.
"Thôi nào, để tối ha. Em cần ăn gì để anh đi mua về cho em ăn"
Nhắc đến cô mới nhớ, không hiểu sao mấy ngày nay khẩu vị của cô ăn uống rất lạ, chỉ cần ngửi thấy mùi đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-nhien-ngoc-toi-thuong-em/2022770/chuong-128.html