Mọi người ngồi chờ kết quả đến gần trưa người ai cũng cạn kiệt sức bỗng cánh cửa phòng phẫu thuật bất ngờ mở ra mọi người mới vội vã tỉnh dậy chạy ồ ạt ngay đến chỗ vị bác sĩ.
"Bác sĩ tình hình con bé sao rồi có phải sẽ chữ khỏi không?" Chất giọng mẹ Nhiên Nhiên run run khóc vừa nói.
"Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, cần phải nghỉ ngơi nhiều hơn" Vị bác sĩ nam cầm vài bệnh án đứng trước mặt mọi người nói.
Thẩm Mặc mừng thầm trong lòng, Lệ Hoa và Lâm Hàn cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghe vị bác sĩ nói đến đây. Nhưng ngay khi vui mừng chưa được bao lâu thì một cơn thất vọng lại ập đến.
"Nhưng mà..." Vị bác sĩ ngập ngừng nói vì sợ mọi người ở đây sẽ sốc.
"Nhưng mà làm sao bác sĩ" Mọi người đồng thanh với nhau nói với giọng điệu khẩn trương nhìn chăm chăm vị bác sĩ với một nỗi lo sợ đến cùng cực.
Bác sĩ nhìn xung quanh mọi người một lượt rồi cất giọng nói tiếp "Do bệnh nhân bị đập đầu quá mạnh dẫn đến chấn thương ở phần đầu nên có thể sẽ bị mất chí nhớ vĩnh viễn, nếu sau này muốn nhớ lại thì còn phải nhờ vào ý chí của bệnh nhân"
Bà ngã khụy xuống đất nhưng tay Thẩm Mặ lại nhanh chóng đỡ bà "Bác gái"
Mọi người ai cũng chưng ra vẻ mặt buồn dầu nhìn nhau, cả cậu cũng vậy nếu họ đau một thì cậu cũng đau gấp mười không ngờ cô lại thành ra thế này nhưng cậu vẫn tin đây chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-nhien-ngoc-toi-thuong-em/2022688/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.