Thẩm Mặc ngồi như ghế sofa vắt chân lên thảnh thơi uống trà. Nhiên Nhiên bưng đĩa cơm rang đang bống hơi nghi ngút đem lại chỗ Thẩm Mặc.
Trông Nhiên Nhiên lúc này như một cô hầu nhỏ ở bên cạnh Thẩm Mặc mà hầu hạ. Thẩm Mặc thấy cô đi ra liền mỉm cười rất khoái trí.
" Nhanh vậy!"
Nhiên Nhiên mỉm cười không nói gì đem đĩa cơm rang trứng đặt xuống bàn, trong lòng chỉ nôn nao xem vẻ mặt khó coi của cậu lúc chải nghiệm món ăn thần thánh của cô nó như thế nào.
Thẩm Mặc thấy cô vừa đặt đĩa đồ ăn xuống bàn liền cảm thấy kì là, từ trước tới giờ cậu chưa bao giờ nhìn thấy món ăn nào như thế này cả.
" Món này là món gì vậy?" Thẩm Mặc nói.
Nhiên Nhiên phì cười giọng điệu diễu cợt " Ôi dào, cậu ăn sung mặc sướng từ nhỏ tới lớn, tới cái món cơm rang này mà cậu cũng không biết"
" Sao? Ai bảo tôi không biết chứ"
Thẩm Mặc cầm đĩa cơm lên ăn ngon lành, cậu như một đứa trẻ đói ăn. Nhiên Nhiên thấy như vậy mồm phì cười nhưng khi nhìn lại khuôn mặt kia lại không có chút phản ứng gì.
" Ừm, cơm rang này cay ngon nghê"
" Sao lain ngon" Cô nhìn cậu ăn ngon lành không có chút phản ứng gì về món ăn của cô mà ngược lại cậu lại cảm thấy ngon nữa.
Nhiên Nhiên không ngờ mình đã cố ý cho thật nhiều tương cay vào rồi mà cậu vẫn ăn được, trong lòng lòng này chợt nghĩ \*Biết cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-nhien-ngoc-toi-thuong-em/2022610/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.