Thẩm Mặc thản nhiên bước vài bên trong nhìn thấy Nhiên Nhiên với bộ dạng như vậy trong lòng cậu như một con dao găm rạch ngang qua cảm giác rất đau đớn. .
Gương mặt mĩ nam tuấn tú với thần thái lạnh lùng toát lên , đôi mắt sâu thẳm nhưng nơi đáy sau cùng chỉ có thể là Nhiên Nhiên trong đó .
Bước lại chiếc giường mà cô đang nằm , cô cẫn nhìn theo hướng thân hình chàng trai từ một khoảng xa xa rồi dần dần gần lại .
Cô nhìn kĩ lại gương mặt kia như có chút gì đó rất buồn , thân hình cô bị cơ thể to lớn kia của cậu ôm trọn vào lòng .
Cũng không biết từ khi nào mà nước mắt của cô rơi lã chã , lí chí chỉ muốn đẩy cậu ra để trách móc chỉ muốn nói vì sao lúc đó người cứu cô không phải là cậu nhưng cơ thể cứ như không thể điều khiển được .
Cô bạn Lệ Hoa thấy tình cảnh như vậy cũng đi ra ngoài cho bọn họ có một không gian riêng tư thoải mái .
Thẩm Mặc đau lòng ôm lấy người con gái nhỏ bé trước mặt .
" Tôi xin lỗi ! Tôi xin lỗi đã không bảo vệ được cậu thật tốt nên cậu lại bị người ta ăn hiếp . Nhất định tôi sẽ khiến những người đã đánh cậu hôm nay phải trả giá thật đắt "
" Sao cậu lại dấu tôi " Nhiên Nhiên cố lấy hết sức bình tĩnh nhất có thể để nói .
Thẩm Mặc bất ngờ khi Nhiên Nhiên nói như vậy " Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-nhien-ngoc-toi-thuong-em/2022601/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.