Trên sân khấu là màn biểu diễn đặc sắc của cậu và Mai Phương , nhưng trong hoàn cảnh này thì cô chỉ thấy chói mắt , con tim liền cảm thấy đau buốt đến tê dại .
Trong ánh mắt cô băng giá ở sâu thẳm trong đó là một nỗi buồn lặng lẽ , cô tự tưởng tượng ra hình ảnh con thiên nga trắng máu nhỏ giọt trên từng nốt dương cầm , chỉ có thể chịu bao đớn đau và bi thương .
Suy cho cùng nó cũng chẳng thể ở bên hoàng tử , cô lúc này chợt nhận ra chính mình lại là con thiên nga trắng kia chứ không phải là Mai Phương .
Cô cô lảo đảo bước ra khỏi hậu trường cứ như vậy lần đi trong bóng tối , phía sau lưng là tiếng hét chói tai của những bạn học sinh , hình như cô mang máng nghe thấy tiếng Thẩm Mặc tặng hoa cho Mai Phương.
Giọt lệ của cô không biết từ nguồn nào mà tuôn ra như suối , giờ đây cô chỉ cố vùng vẫy chạy ra khỏi đám đông .
Những ánh đèn đường mờ mờ đầy hư ảo chỉ vừa soi đủ cho cô một lối đi , người con gái không biết đã chịu bao nhiêu đớn đau cô lặng lẽ đi trong một không gian mờ ảo về đêm , chỉ biết khóc nấc lên thành tiếng .
Dốt cuộc tình yêu là thứ gì mà lại khiến cho người ta đau đớn như thế này ? Cô cứ đi , đi mãi cho tới chước cửa phòng của mình .
Đêm đó cô không biết đã khóc trong bao lâu , khóc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-nhien-ngoc-toi-thuong-em/2022568/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.