Xe ngưa đi được năm ngày, đoàn người Phong Khiếu Nhiên cuối cùng cũng đến Thích Nhiên lâu. Trong mấy ngày này, hắn và Cô Nhiên không thấy nam tử tuyệt mỹ kia xuất hiện lần nào nữa. Về phần thân phận của mấy người Ti Ngự Thiên, Phong Khiếu Nhiên cũng như Cô Nhiên dần dà có chút phát hiện, nhưng chuyện này quá mức huyền bí, hai người đều cố gắng đặt sự kinh hãi kia xuống hết mức có thể.
“Lâu chủ.” Khi hai người xuống xe, thủ vệ của Thích Nhiên lâu bước đến hành lễ với Phong Khiếu Nhiên, cũng thoáng kinh ngạc khi thấy chiếc xe ngựa xa hoa phía sau.
Ôm Cô Nhiên, Phong Khiếu Nhiên xuống xe, phân phó: “Mạc Lâm, mấy người đằng sau là khách quý ta mời đến, ngươi nhanh chóng cho người đến Trần Yên các dọn dẹp cẩn thận, rồi gọi Long Thiên Hành, Lục Văn Triết, cả Tiểu Hải và Tiểu Nham ra đây tiếp khách.” Thấy quản gia Mạc Lâm ra đón mình, Phong Khiếu Nhiên nhỏ giọng dặn dò.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Phong Khiếu Nhiên, Mạc Lâm vội vàng đi làm ngay. Buông Cô Nhiên ra, Phong Khiếu Nhiên đi về hướng chiếc xe đằng sau nói với người đang ngồi bên ngoài đánh xe: “Huyền công tử, đến Thích Nhiên lâu rồi.” Hắn vừa nói xong, Huyền Ngọc đi vào trong xe ngựa. Một lát sau, hắn và Huyền Thanh xốc màn xe đi ra, sau đó Ti Hoài Ân, Ti Cẩm Sương xuống xe, tiếp đó là Ti Ngự Thiên, sau cùng là Ti Lam Hạ ôm Hàn Nguyệt nhẹ nhàng ra khỏi xe. Hàn Nguyệt đang đội sa mạo dường như vẫn còn ngủ, bên má phải lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-nguyet-chi-ngo/146533/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.