Tạ Phùng Thù chột dạ đuối lý, bỗng nhiên ngẩng đầu: “Không có!”
Y nói xong mới phát giác động tĩnh của mình có chút lớn, lại ho nhẹ một tiếng hỏi: “Ngươi vừa rồi nói trong thôn làm sao vậy? ”
Giáng Trần nhíu mày, nhìn y một lát mới nói: “Ngươi trở về liền biết được.”
Đợi Tạ Phùng Thù và Giáng Trần trở lại trúc lâu, Trào Khê đã đứng ở cửa. Trong tay hắn cầm trường tiên, sắc mặt không tốt, thoạt nhìn giống như vừa trải qua một hồi ác chiến. Thấy hai người trở về, Trào Khê trước nhìn thoáng qua Tạ Phùng Thù, mới cau mày quay đầu hỏi Giáng Trần: “Là Yêu Ma tông?”
Giáng Trần gật đầu, dừng một chút lại nói: “Là Lang Tẫn. ”
Sắc mặt Trào Khê khẽ biến đổi, thốt ra: “Không có khả năng. ”
Cái tên này dường như chạm đến vảy ngược của Trào Khê, hắn nhìn Giáng Trần, cắn răng gằn từng chữ nói: “Hắn không có khả năng từ đó đi ra.”
Bọn họ hẳn là đang nói vừa rồi cái kia hắc y ma tu, xem ra ba người đều quen biết nhau.
Tạ Phùng Thù nghe hai người hỏi một đáp, tựa như vừa rồi Giáng Trần cùng cái tên ma tu tên là Lang Tẫn kia nói chuyện, vẫn như cũ xen vào không được. Y đột nhiên có chút không thoải mái —— loại không thoải mái này cũng không phải bởi vì những thứ khác, chỉ là đột nhiên phát hiện mình cùng Giáng Trần cùng Trào Khê ở cùng một chỗ, ở rất nhiều chuyện quả thật là người ngoài, có chút cảm giác xa cách vi diệu.
Y chỉ suy nghĩ ngắn ngủi trong chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-dang/876241/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.