🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một hòa thượng tu Phật bảy trăm năm, nhưng không có từ tâm?

Tin được không?

Tạ Phừng Thù nằm trên cành cây Vạn Cổ Xuân, một tay gối sau đầu, tay kia nhàn rỗn quơ quào một cành hoa phía trước ngắm nhìn.

Hôm qua Giáng Trần sau khi nói lời kia, liền tự mình nhắm mắt tham thiền, mặc cho Tạ Phùng Thù ở bên cạnh đi tới đi lui, đừng nói đến việc mở miệng nói chuyện, ngay cả ánh mát cũng không thèm nhìn.

Tạ Phùng thù cố gắng khuyên nhủ hồi lâu, từ năm đó Phật tổ cắt thịt nuôi chim ưng cho đến lê dân trong thiên hạ, nói chính mình cũng muốn xuất gia luôn, mà đối phương vẫn như trước, ngay cả một chút phản ứng cũng không có. Lúc đó đã là canh ba, lại có một Phật Thạch ngồi ngay ngắn trên đài sen, cầm mang hoa mang ý cười sống lại, vẫn là câu nói kia: “Giáng Trần, ngươi có biết hối hận không?”

Tạ Phùng Thù lúc ấy bụng ôm đầy tức giận, còn chưa đợi Giáng Trần trước mắt mở miệng, quay đầu hướng về phía phù điêu kia trả lời: “Đêm nay vẫn chưa hối hận đâu, ngày mai người hỏi sớm hơn đi!”

Tượng phật bằng đá tựa hồ bị một tiếng này của Tạ Phùng Thù dọa sợ, không hỏi lại lần nữa, đầu lại không quay trở về, cứ như vậy bị kẹt giữa không trung mở to hai mắt nhìn chằm chằm hai người, thỉnh thoảng còn rơi xuống chút bụi bặm của tường đá.

Bàn tay lần châu của Giáng Trần dừng lại một lát, lại như không có việc gì xảy ra mà tiếp tục lần từng viên một.

Tượng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-dang/876233/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.