Lời không hợp hai người lập tức trở mặt. Cố Hạnh Nguyên dù gì cũng xuất thân từ luật sư, thế nhưng cô không tin vào quyền lực của pháp luật.
Đối mặt với người đáng ghét như vậy, làm dấy lên ý chí chiến đấu trong lòng cô: “Cục trưởng Quách, nếu đã đến nước này rồi, thì tôi cũng không còn gì để nói. Chỉ với lời ông vừa nói, tôi quyết định sẽ đấu cho đến cùng. Còn nữa, tôi nghĩ chắc ông cũng biết người đánh ông hôm qua là ai, ông có biết quan hệ giữa tôi với người đó hay không thì cũng không quan trọng nữa rồi. Hãy đợi đấy!”
Cố Hạnh Nguyên vòng qua giường bệnh đi về phía cửa, trước khi rời khỏi cửa, cô quay đầu bổ sung thêm một câu: “Chúc ông mau chóng khỏe mạnh, nếu không thì cuộc sống trong tù sẽ khó khăn lắm đấy.”
Nói xong cô kéo cửa đi ra ngoài, rồi nặng nề đóng cửa lại.
Chờ đến khi ra khỏi bệnh viện, cô cảm thấy thân thể cô không kiềm được mà run rẩy. Không phải bởi vì sợ mà là vì tức giận.
Cô tức giận vì bây giờ đã là xã hội pháp quyền, tại sao lại tồn tại loại người như vậy, tại sao lại chống lưng cho ông ta muốn làm gì thì làm. Mà nạn nhân lại chỉ có thể giận lại không dám lên tiếng?
Ngày hôm nay, cô chính là muốn khiêu chiến với hạng người bất lương như vậy. Việc không đơn thuần chỉ là cố gắng cứu Bắc Minh Thiện mà còn cao hơn một bậc. Không chỉ vì một người mà là vì một quần thể bị thế lực đen tối chèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-sinh-de/1700577/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.