Bắc Minh Thiện nhìn cô gái lộ ra ánh mắt mơ
màng trong lòng mình.
"Quả nhiên là phụ nữ đê tiện, thử một chút
là biết!"
Anh ghét bỏ buông cơ thể của cô ra.
Sau đó anh khôi phục dáng vẻ bình tĩnh như
trước.
Cơ thể Cố Hạnh Nguyên không khỏi run lên.
Một cảm giác lạnh lẽo ập tới làm cho cô tỉnh
táo hơn.
Hai má cô vẫn ửng đỏ một cách bất thường.
Lời anh nói thật sự làm cô tổn thương sâu
sắc.
Cô miễn cưỡng cười một tiếng, chống đỡ
cảm giác choáng váng khiến cô không còn sức
phản bác.
Bắc Minh Thiện khoang thai đi đến bên cạnh
bồn rửa tay, mở vòi nước.
Rửa tay.
Anh làm như muốn rửa sạch bàn tay đã từng
chạm vào người cô sao cho không còn một hạt
bụi vậy.
Anh mắc bệnh sạch sẽ không nhẹ.
Đối với phụ nữ cũng như thế!
Sau khi anh rửa tay xong thì nhìn vào gương,. Truyện Đô Thị
thong thả chỉnh đốn lại quần áo, động tác ưu
nhã như một người khác vậy.
Chỉnh trang xong.
Anh không thèm nhìn Cố Hạnh Nguyên một
cái đã lập tức rời đi.
Khi anh đang kéo cánh cửa.
"Áo khoác..." Cố Hạnh Nguyên gọi một tiếng.
Anh liếc mắt nhìn chiếc áo khoác màu trằng
đã nhăn nhúm, lạnh lùng nói một câu: "Tôi
không cần đồ đã bẩn!"
Sau đó nghênh ngang rời di...
Cố Hạnh Nguyên sửng sốt trong phút chốc.
Mới hiểu được sự giếu cợt trong lời nói của
anh.
Thật ra cô muốn nói, sau khi giặt sạch áo
khoác thì sẽ gửi chuyển phát nhanh trả lại cho
anh.
Cười khổ một tiếng, đêm nay coi như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-sinh-de/166893/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.