Lý Vị Ương lấy ra một tờ giấy, bên trên viết:
"Lâu ngày không gặp nhớ thương
Hẹn người nhanh tới tỏ bày tương tư.
Tiên Huệ."
Lý Vị Ương mỉm cười, nói: “Cái này tìm thấy trên người biểu ca Cao Tiến, về phần Tiên Huệ..."
Hán Hoa nhìn chằm chằm vào tờ giấy, sắc mặt biến đổi liên tục, Lý Vị Ương thấy vậy, trong lòng cười lạnh lùng. Dám tính kế hủy hoại danh tiết của nàng. Vậy thì cũng chuẩn bị sẵn tâm lý bị hủy hoại ngược lại đi!
Lý Thừa tướng vừa nhìn thấy, sắc mặt lập tức biến đổi. Tiên Huệ, là tên chữ bản thân ông tặng cho ái nữ.
Nguỵ Quốc phu nhân cùng Cao Mẫn thấy vậy, đều trở nên hồ đồ. Nguỵ Quốc phu nhân còn tưởng Lý Vị Ương đánh con mình, lại không ngờ rằng, ở giữa còn có một tờ giấy như vậy, bà không phải kẻ ngu dốt, lập tức hiểu rõ sự thật. Giỏi cho hai mẹ con Lý Trường Nhạc, dám tính kế mượn tay bà xử lý một thứ nữ?! Vậy cũng không nên dụ nhi tử của bà ra trêu đùa! Sắc mặt bà bỗng chốc trở nên rất khó coi, khuôn mặt lạnh băng nhìn tình cảnh trước mắt.
Nghe thấy một tiếng gầm lên, mọi người quay đầu lại, sắc mặt Đại phu nhân cực kỳ không tốt, bà đã nương tay với con ranh này quá rồi, nó dám cả gan bôi bác Trường Nhạc của bà, đây quả thật là chuyện không thể tha thứ. “Nói năng bậy bạ!”
Sắc mặt Lý Vị Ương không hề thay đổi, nói: “Mẫu thân, mỗi một nha đầu ma ma ở đây, đều có thể làm chứng, mọi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-nay-that-su-rat-kho/1216365/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.