🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tiểu thư, Tam thiếu gia cho tiểu tư qua, nói muốn mời người đi hoa viên tản bộ." Nô tỳ Đinh La lấy tay áo ra lau mồ hôi trên trán, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm tiểu thư của mình. Hôm nay Hán Hoa mặc một bộ váy trắng tinh xảo, gương mặt xinh đẹp tựa thiên tiên chuyên chú hoạ từng nét mực, trên trang giấy Tuyên Thành trắng tinh từ từ xuất hiện bóng dáng của một thiếu niên. Hoạ xong mái tóc đen dài, nàng mới ngừng tay nói:

"Ngươi nói tiểu tư về đi. Chuyển lời là Hoa viên lúc này có hơi lạnh, Đại tỷ tỷ nói Mẫn Đức phải khoác thêm áo." 

Đinh La mím môi cười đáp "dạ" một tiếng liền nhanh nhẹn chạy ra ngoài. 

Hán Hoa còn muốn dặn dò thêm đã thấy tỳ nữ mới tới của mình hấp tấp chạy đi mất tiêu, nhấp môi, nàng buồn cười lắc đầu. 

Không khí sáng sớm se lạnh, Hán Hoa cầm bàn tay nhỏ bé của cậu ấp ủ trong lòng bàn tay nàng.

"Đệ có cảm thấy ấm áp hơn chút nào không?" 

Đôi mắt xinh đẹp của Lý Mẫn Đức tràn đầy quyến luyến nhìn nụ cười dịu dàng trên môi nàng, đáy lòng bất an mới có thể lắng xuống. Cậu không biết tại sao, cứ mỗi lần không thấy nàng, trái tim cứ nôn nóng không yên, cảm giác này vừa xa lạ lại khó chịu, cậu thật sự không muốn xa nàng dù chỉ một khắc. Chớp chớp mắt, Lý Mẫn Đức đỏ mặt nói:

"Ấm áp lắm Đại tỷ tỷ."

Sau đó cực kỳ mong muốn nói:

"Đại tỷ tỷ có thể luôn nắm chặt tay đệ được không?"

Trái tim nàng khẽ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-nay-that-su-rat-kho/1216360/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.