Lãnh Quan dùng ba ngày để điều tra những người chung quanh Kha Bá Ấp, muốntừ những người này sàng lọc ra kẻ có khả năng muốn mạng hắn nhất, cô cho rằngso với việc bị động ngồi chờ hóa giải mỗi một nguy hiểm, không bằng chủ độngđánh ra, tiêu diệt người tạo ra nguy hiểm, như vậy có vẻ ít việc hơn.
Người đầu tiên được cô liệt vào hiềm nghi là giám đốc kinh doanh ở Đài Loancủa “tập đoàn ẩm thực Mỹ Vị” Jerry Vương, ông ta là người lãnh đạo sự mở rộngcủa Mỹ Vị ở Đài Loan, đem tập đoàn ẩm thực của Mỹ tiến quân vào Đài Loan, xínghiệp Trường Ấp của Kha Bá Ấp chính là đối thủ lớn nhất của ông ta, nếu Kha BáẤp chết, Trường Ấp tất nhiên sẽ rối loạn, đây đối với Mỹ Vị mà nói là một cơhội tốt.
Nhưng mà, căn cứ theo tư liệu của Lãnh Quan, Jerry Vương không phải tiểunhân gian trá, ông ta ngay thẳng có tiếng trong giới kinh doanh, loại người cócá tính thế này nhìn sao cũng không giống kẻ dùng thủ đoạn. Nhưng nói đi cũngphải nói lại, thương trường như chiến trường, người lừa ta gạt sớm đã là cơmbữa, ai có thể cam đoan người mặt ngoài chính trực sau lưng sẽ không làm xằnglàm bậy?
Người thứ hai có hiềm nghi là tổng giám đốc của Trường Ấp Khang Chính Thời.Khang Chính Thời trước đây là trợ thủ đắc lực của cha Kha Bá Ấp, tuổi còn trẻđã trở thành tổng giám đốc của Trường Ấp, thông minh quả quyết, có các tínhchất đặc biệt mà người quản lí nên có, so với Kha Bá Ấp đa tình lại lông bông,anh ta càng giống người nối nghiệp Trường Ấp hơn.
Lãnh Quan hoài nghi anh ta là người có tài như vậy sao có thể tình nguyệnthay Kha gia làm trâu làm ngựa? Nếu không có nguyên nhân hoặc kế hoạch đặcbiệt, Khang Chính Thời không thể là người thỏa mãn với chức tổng giám đốc.
Người thứ ba... Lãnh Quan còn chưa tìm ra, có lẽ là những người phụ nữ từngcùng Kha Bá Ấp tới lui, bị hắn bội tình bạc nghĩa, sau đó nổi sát khí, đây cũngkhông phải không có khả năng, lòng dạ phụ nữ khó nắm lấy nhất, khi trả thù sovới đàn ông còn ngoan độc hơn, cô cũng không loại trừ khả năng này. Chỉ làngười tình của Kha Bá Ấp nhiều quá, khiến người ta không thể nào tìm ra hết, cólẽ ngay cả bản nhân hắn cũng nghĩ không ra sẽ có người phụ nữ nào muốn giếthắn, Lãnh Quan đối với việc từ miệng hắn tìm hiểu mọi chuyện không ôm hy vọngquá lớn.
Bỗng dưng, cô nghĩ đến Đạt Đạt. Người liều mạng muốn giết Kha Bá Ấp kia, cóthể là mẹ Đạt Đạt hay không? Vì yêu sinh hận, vì thế muốn giết người?
Điểm đáng ngờ này cô sẽ tìm cơ hội hỏi Đạt Đạt một chút, đứa bé kia tựa hồche giấu rất nhiều chuyện, từ đêm nó đi vào câu lạc bộ linh lực, cô liền cảmthấy nó không phải đứa trẻ bình thường.
“Mười giờ tôi muốn tới công ty một chuyến.”
Giọng Kha Bá Ấp chủ động báo cáo hành trình từ trên lầu truyền đến, cắtngang suy nghĩ của Lãnh Quan, cô ngước mắt nhìn nhìn trên lầu, nhíu mi, đối vớiviệc Kha Bá Ấp thay đổi thái độ không thể thích ứng.
Từ sau khi hai người bọn họ hôn qua, không biết thần kinh của hắn có bị rốiloạn hay không, từ vẻ bài xích cùng chán ghét lúc đầu biến thành hứng thú nồnghậu, ánh mắt thường xuyên nghỉ chân trên mặt cô, cũng không biết đang tìm tòinghiên cứu cái gì, dùng ánh mắt đặc biệt của đàn ông nhìn phụ nữ, khóe môinhếch lên cười bí hiểm, khiến Lãnh Quan âm thầm tức giận.
Lãnh Quan ít nhiều cũng đoán được trong đầu óc nhồi đầy phấn hồng của hắnsuy nghĩ cái gì, ngoại trừ du dỗ phụ nữ hắn không có bản lĩnh gì khác, đêm hômđó vì cứu hắn mà không thể không cùng hắn ôm nhau nói không chừng ở trong lònghắn đã biến thành cái hình ảnh không chịu nổi gì đó, mà cô lại chính là nữ nhânvật chính hắn trong lúc miên man suy nghĩ đâu!
Kha Bá Ấp vội vàng chạy xuống lầu, một bộ âu phục sẫm màu đem hắn cao ngấtdáng người sấn tương đương xuất sắc, anh tinh thần sáng láng đi đến bên cạnh cônói với cô: “Lát nữa ở công ty họp xong, cô cùng tôi đến một chỗ.”
“Đi nơi nào?” Cô mặc áo khoác trắng vào, đi theo phía sau anh.
“Đi thì biết.” Anh không nói rõ, chỉ thần bí mỉm cười.
“Anh có manh mối?” Lên xe, cô quay đầu hỏi anh.
“Manh mối? Manh mối gì?” Anh nhướng mày rậm, vẻ mặt nghi hoặc.
“Không phải anh muốn tìm ra người muốn giết anh sao?” Cô lạnh lùng hỏi.
“Uhm, tôi nghĩ nửa ngày không nghĩ ra, liền lười suy nghĩ tiếp.” Anh lắcđầu, dáng vẻ vô tư.
“Chẳng lẽ anh đối với chuyện mình bốc cháy không khẩn trương tò mò?” Cô đốivới việc hắn chẳng thấy gì là quan trọng cảm thấy vô lực, chuyện lớn liên quanđến sinh mạng mà hắn lại tuyệt không để ý?
“Dù sao tôi đã mướn một thám tử tư giúp tôi tra xét, trước khi tra ra manhmối tôi cũng không thể làm được gì.” Anh thảnh thơi lái xe, thoải mái cườicười.
Lãnh Quan nhịn không được ngửa ra sau, dựa vào lưng ghế thở dài một hơi, côthật không hiểu tính tình Kha Bá Ấp là ngây thơ hay bình tĩnh, người bìnhthường nếu gặp được việc thế này, liền sợ tới mức tránh ở trong nhà không dámra cửa, mà hắn chẳng những không bị ảnh hưởng, còn nơi nơi chạy loạn, giống nhưmọi chuyện chưa từng xảy ra, vẫn sống phóng túng như thường.
Hắn cũng thật là thiên tài!
“Tôi nói cho anh biết, nhiệm vụ của tôi chỉ bảo vệ cho anh an toàn ba lần,sau đó, nhiệm vụ của tôi liền kết thúc, không còn liên quan gì đến anh.” Côkhông thể không nói rõ ràng, hắn đừng tưởng rằng cô phải làm bảo vệ cả đời chohắn.
“Vậy ba lần phải tính như thế nào? Đến bây giờ cô đã cứu tôi hai lần, cóphải còn một lần hay không?” Kha Bá Ấp nghiêng đầu nhìn cô, cười đến có huyềncơ khác.
Trước khi có được cô, anh sẽ không để cô đi.
Cầm vô lăng, anh cảm thấy suy nghĩ của con người thật kỳ lạ, đối mặt vớicùng một người, chỉ cần suy nghĩ thay đổi, cảm giác đối với đối phương liềnhoàn toàn đổi mới. Lúc ban đầu, anh đối với Lãnh Quan vừa bài xích lại kiêngnể, anh biết cô rất đẹp, nhưng lại đẹp quá mức băng giá, làm cho người ta kínhtrọng nhưng không dám tới gần, hơn nữa lại có năng lực kì quái hở chút là đóngbăng người khác, ở trước mặt cô anh không dám lỗ mãng, ngay cả dục vọng cũngkhông thấy tung tích, đương nhiên cũng đừng nhắc tới có thích hay không.
Nhưng mà, sau khi ôm cô, hôn cô, anh mới phát hiện dưới lớp quần áo trungtính của cô quần áo là phụ nữ, hơn nữa là người phụ nữ dễ khiến người tanghiện! Cảm giác hôn cô tựa như nằm trên một mảnh tuyết trắng xóa, u tĩnh màbình thản để bông tuyết bay xuống mặt, ôm cô tựa như cùng điên cuồng yêu tuyết,trong lạnh lẽo đặc biệt cảm nhận được lửa nóng nhiệt tình lan tràn trong lòng.
Không! Anh sẽ không dễ dàng để cho cô chạy, trước khi cô rời đi, anh nhấtđịnh phải đem cô lên giường, đây là chuyện lớn lặp lại trong đầu anh mấy ngàynay, anh muốn dùng thân thể nóng rực của mình để thân thiết cùng thân thể mềmmại lạnh lẽo của cô, anh muốn thưởng thức dáng vẻ mê người của cô trong lửatình... Anh muốn cô!
Đúng vậy! Anh muốn cô! Ý nghĩ này đột nhiên xâm nhập sâu vào dục vọng củaanh, vì khiến cô ở trong lòng anh thở dốc, rên rỉ, anh cam nguyện mạo hiểm bịđông chết, cũng muốn hóa giải võ trang toàn thân của cô, đem cô biến thành mộttrong những người phụ nữ của anh.
Lãnh Quan đương nhiên không biết hắn giờ phút này suy nghĩ cái gì, cô chỉđang suy nghĩ về lời hắn nói, nếu Đạt Đạt nói hắn sẽ có ba kiếp nạn, như vậyquả thực còn một lần.
Nhưng, cô rất hoài nghi kẻ địch thật sự sẽ phát động một lần công kích liềndừng tay. Cô có trực giác, hai lần trước bất quá cũng chỉ là nóng người, tuồnghay còn phía sau, nhưng vì sao Đạt Đạt chỉ cần cô cứu Kha Bá Ấp ba lần là đượcrồi?
Vì sao là ba lần?
“Ta nghĩ, bất luận anh có bao nhiêu kiếp nạn, tôi cũng chỉ giúp anh một lầnnữa liền quay về, cho nên vì tốt cho anh, anh hãy để tâm đem tìm ra đối thủ củamình, đừng ra vẻ không liên quan đến mình nữa.” Cô thật lòng muốn thức tỉnhchút ý chí muốn sống của hắn.
“Hắc! Cô đang lo lắng cho tôi sao?” Anh hưng phấn nói.
“Ta đang lo lắng cho phí dụng của mình.” Cô trừng hắn một cái, lập tức quayvề.
“Chậc, người phụ nữ máu lạnh!” Anh nở nụ cười. Không sao, phụ nữ máu anhanh sẽ có cách khiến cô mềm hoá, nếu không phong hiệu lão luyện tình trường củaanh không phải là hư danh sao? Song, trước khi thu phục được cô tốt nhất nênmua vài bộ áo lông để giữ ấm trước.
Lãnh Quan không để ý đến hắn, nếu hắn đối với nguy cơ của mình không sốtruột, cô cần gì phải quan tâm.
Một giờ sau, bọn họ đi vào tập đoàn Trường Ấp, đi thang máy lên lầu. Hômnay Kha Bá Ấp đến công ty, chủ yếu là bởi vì được cho hay người phụ trách Mỹ Vịở Đài Loan Jerry Vương muốn tới thăm anh, bởi vậy mới sáng sớm anh đã hưng tríbừng bừng đi vào công ty, chuẩn bị nhìn xem đối phương muốn nói chuyện gì vớianh.
Đúng 11 giờ Jerry Vương xuất hiện, người đàn ông chừng năm mươi tuổi, tóccũng đã muối tiêu, nhưng ông ta phong thái dạt dào, cơ trí mê người, là ngườikinh doanh tiêu biểu.
Kha Bá Ấp cùng Khang Chính Thời đi gặp ông ta, ba người ở trong văn phòngKha Bá Ấp nói một ít đề tài có liên quan đến ẩm thực, trên cơ bản tán gẫu cònrất vui vẻ, không khí thân thiện hài hòa, không có mùi thuốc súng giao chiếngiữa những người cùng nghề.
Lãnh Quan cách một lớp cửa thủy tinh đặc biệt cẩn thận nghiên cứu hai ngườibị cô liệt vào hàng tình nghi. Jerry Vương có vẻ thẳng thắn cùng tiến bộ đặcbiệt của người Mỹ, giơ tay nhấc chân đều hiện ra tính cách phóng khoáng, ngườinhư vậy sẽ là kẻ muốn giết chết Kha Bá Ấp sao?
Lãnh Quan trong lòng thầm phủ định sự liên quan của ông ta với việc này, côcảm ứng được khí của Jerry Vương không tà ác, cho nên tự động loại bỏ ông ta.
Về phần Khang Chính Thời, cô không thể nói rõ cảm giác hắn cho cô, hắn cóbề ngoài nhạy bén như ưng, thế giới nội tâm lại mơ hồ không rõ, giống như cáchlớp thuỷ tinh mờ, cô không thể tiến thêm một bước thăm dò khí của hắn.
Có vấn đề! Lãnh Quan đi lên, muốn nghiên cứu hắn rõ ràng, bỗng nhiên, KhangChính Thời vốn đang chuyên tâm nghe Kha Bá Ấp cùng Jerry Vương nói chuyện lạichậm rãi ngẩng đầu, tà khí lan tràn trong mắt hắn, khóe môi nhếch lên âm hiểmcười, tầm mắt chuẩn xác xuyên thấu lớp thủy tinh, trừng ngay vị trí của cô.
Cô ngây ngẩn cả người, còn chưa tỉnh ngộ, trong phút chốc ngọn lửa lặng lẽtừ sau lưng cô đánh úp lại, xanh đỏ đan xen, giống như một con rồng cuốn lấy cảngười cô.
Đây là... Cô giật mình thì đã chậm một bước, ngọn lửa mạnh mẽ công kích cô,cô trong lúc kinh sợ vẫn tinh tường cảm nhận được một năng lượng âm tà, sứcmạnh kia cùng linh lực của cô chẳng phân biệt được cao thấp, hơn nữa thế tớirào rạt.
Rất nhanh, toàn thân cô phát ra hàn băng dập lửa, nhanh chóng lăn một vòngtrên thảm, đụng ngã ghế trong phòng, gây ra tiếng loảng xoảng lớn, quấy nhiễuba người đàn ông bên ngoài.
Kha Bá Ấp là người đầu tiên vọt vào, anh biết Lãnh Quan ở phòng thủy tinhcách vách bảo vệ anh, nhưng tiếng này là sao?
Vừa mở cửa, anh lập tức bị cảnh tượng quỷ dị trước mắt làm sợ đến ngây dại.Vài ngọn lửa từ những phương hướng khác nhau đồng loạt bay về phía Lãnh Quan,tình cảnh này giống như bị ma trơi đuổi trong ác mộng không thể thoát ra.
“Lãnh Quan!” Anh kinh sợ kêuto.
“Đừng tới đây!” Lãnh Quan tậptrung tinh thần nhìn chăm chú vào ngọn lửa tùy thời mà động, muốn hắn đừng tiếnvào. Cô biết có người khống chế lửa này, nhưng người này trốn ở nơi nào?
Jerry Vương đi theo phía sauKha Bá Ấp thấy một màn như vậy, sợ tới mức hét lớn một tiếng, “My god! Chuyệngì thế này?“
Khang Chính Thời thấy tìnhcảnh này thì sắc mặt đại biến, khuôn mặt trầm tĩnh trong nháy mắt trở nên trắngbệch, ánh mắt vừa rồi hung ác nham hiểm trừng Lãnh Quan đã bị kinh hãi thaythế.
“Lãnh Quan... Gọi người tớicứu hỏa! Mau!“Kha Bá Ấp xoay người la hét, lập tức lao ra khỏi văn phòng, cầmlấy bình chữa cháy bên cạnh, lại xông vào phòng nhỏ trong văn phòng.
Lãnh Quan thấy ngọn lửa nàyquấn lấy không ngừng, liền đóng cửa lại, ngăn ba người Kha Bá Ấp ở ngoài cửa,tiếp đó dìng toàn lực làm cho cả phòng nhỏ tràn ngập hơi nước lạnh như băng, màcả người cô cũng phủ một tầng sương bạc. Ngọn lửa này trong lúc cô mạnh mẽ địnhdập tắt liền biến mất, tới tùy tiện, đi đột ngột.
“Lãnh Quan! Mở cửa! LãnhQuan!” Kha Bá Ấp vô cùng lo lắng đập cửa, trong lòng anh có trăm ngàn câu hỏi,vì sao ngọn lửa vốn phải thiêu anh giờ lại dời mục tiêu? Rốt cuộc là ai muốngiết anh... cùng cô?
Một lát sau, Lãnh Quan mở cửađi ra, ba người bên ngoài không hẹn mà cùng bởi vì khí lạnh trong phòng tràn ralàm lạnh run cầm cập.
“Cô không sao chứ?” Kha Bá Ấpkinh hồn táng đảm giữ chặt tay cô.
“Không có việc gì.” Cô khôngnhìn anh, ánh mắt nhìn chằm chằm sắc mặt xanh trắng giao tạp của Khang ChínhThời, hắn cùng vừa rồi quả thực giống như hai người!
“Tôi... tôi đi tìm nhân viênbảo vệ đến kiểm tra xem.” Khang Chính xoay mặt, đi ra ngoài.
“Đợi chút, tiện thể anh đưaVương tiên sinh đi luôn, nơi này rất nguy hiểm.” Kha Bá Ấp gọi anh ta lại.
Jerry Vương kinh hồn chưa kịpđịnh thần theo Khang Chính Thời rời đi, miệng còn thì thào một đống lời cầunguyện trong thánh kinh.
Kha Bá Ấp đợi bọn họ đi xa,mới nắm lấy Lãnh Quan hỏi: “Đây là chuyện gì? Vì sao cô cũng gặp chuyện này?”
“Còn phải hỏi sao? Tôi trởngại kế hoạch giết anh của người nào đó.” Trong đôi mắt trầm tĩnh của cô khôngchút bối rối.
“Cho nên cô cũng thành mụctiêu bị đuổi giết?” Anh khó có thể tin trừng lớn mắt. “Là ai hận tôi đến độnày, ngay cả người chung quanh tôi cũng không buông tha? Sẽ là ai?”
“Còn chưa rõ, nhưng tôi đã cómanh mối.” Tám chín phần mười, cô có thể khẳng định có liên quan với KhangChính Thời.
“Cô có biết là ai không?” Anh tra hỏi.
“Không phải anh không thèm để ý sao? Như thế nào, giờ mới bắt đầu khẩntrương?” Cô cười lạnh trêu chọc anh.
“Lúc trước là chuyện của tôi, nhưng hiện tại lại cuốn cô vào, tôi không thểthờ ơ không quan tâm.” Kha Bá Ấp nghiêm túc nói, trên khuôn mặt anh tuấn bấtphàm có vẻ mặt hiếm thấy.
Lãnh Quan nhìn hắn, có chút kinh ngạc hắn lại lo lắng cho cô như thế, phầnquan tâm quá mức này cô thật sự tiêu không nổi. Nhưng... bộ dạng nghiêm túcđứng đắn kia của Kha Bá Ấp vì sao lại làm tâm tư cô khẽ nhúc nhích?
“Tôi... có chút việc muốn đi làm, anh ở văn phòng chờ tôi.” Cô ghét cảmgiác không thể giải thích trong lòng mình, vì thế quyết định một mình hànhđộng, không muốn để hắn ảnh hưởng đến cô.
“Tôi đi cùng cô! Giờ chúng ta ở ngoài sáng, địch ở trong tối, càng thêm cẩnthận mới được.” Kha Bá Ấp gật gật đầu, dáng vẻ phải bảo vệ cô.
“Anh luôn ghét tôi theo dõi anh, giờ tôi tự động biến mất, sao anh lại theochứ?” Cô nhíu mày nhìn anh.
“Bởi vì tôi lo lắng.” Anh cười meo meo tới gần cô.
“Anh cho là khi thật sự gặp nguy sẽ giúp được tôi?” Cô ngước cằm, không úykỵ anh lấn đến gần.
“Ít nhất, ngộ nhỡ khi cô bị cháy, giúp cô cởi quần áo giải nhiệt tôi còn cóthể làm được.” Anh xuất kỳ bất ý vươn tay chạm vào cằm cô, ăn một chút đậu hủcủa cô.
“Anh...” Lãnh Quan bị hành động của hắn làm choáng váng, nhưng rất nhanhlấy lại tinh thần, tức giận trách mắng: “Hạ lưu!”
“Tôi nói cho cô, trước khi trả cô một trăm vạn cùng vĩ khoản, tôi nhất địnhsẽ đem cô lên giường.” Anh tiến đến bên tai cô thấp giọng hạ chiến thư.
“Cái gì?” Cô mở to mắt, bị lời to gan xằng bậy của anh chọc trúng lông. Sắcnam này! “Ngươi đừng nằm mơ!” Cô gầm lên.
“Ha ha, đã có nhiều phụ nữ nói với tôi những lời này, nhưng sau đó các côấy vẫn ngoan ngoãn thay tôi làm ấm giường ấm thân. Tôi có tự tin đánh bại cô,Lãnh Quan.” Anh nháy mắt mấy cái với cô, sau đó dùng mắt bảo cô cùng anh rakhỏi văn phòng.
“Cũng có rất nhiều người đàn ông nói những lời này với tôi, mà kết cục củabọn họ rất thảm, Kha tiên sinh.” Cô theo sau, không nể tình.
“Phải không? Tôi thích không khí giằng co này, như vậy khi thắng lợi cảmgiác ưu việt càng lớn.” Anh cao giọng cười to.
“Anh tốt nhất đừng có ý đồ với tôi, Kha tiên sinh, nếu không tôi sẽ lấymạng anh làm vĩ khoản.” Giọng nói của cô lạnh đến khiến người ta run lên.
“Cô không nghe nói qua sao? Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phonglưu.” Đã quen với lời nói lạnh nhạt cùng vẻ mặt lạnh lùng của cô, anh càng ngàycàng lớn mật.
“Tôi đây sẽ thành toàn cho anh làm quỷ trước thời hạn!” Lãnh Quan lại bịhắn chọc cơ hồ bốc hỏa. Kha Bá Ấp vẫn dùng ngôn từ khiêu khích cảm xúc bìnhtĩnh vô ba của cô, hắn đã quên thống khổ khi bị đông cứng, hay là đối với phụnữ nguy hiểm đặc biệt thích?
“Cám ơn.” Anh cũng không tức giận, còn rất có phong độ thân sĩ thay cô mởcửa xe.
“Ta tự mở.” Lãnh Quan đi ngược đến ghế lái, vươn tay.
“Cô muốn đi đâu?” Anh nhướng mày, đem chìa khóa xe ném qua.
“Đi tìm một nhân vật mấu chốt.” Cô bắt được, ngồi vào trong xe.
“Ai?” Anh cũng lên xe.
“Khinh Khinh.” Cô vừa nói xong xe tựa như tia chớp ra khỏi bãi đỗ xe, nhanhchóng đi về phía quán bar Thiên Đường.
“Khinh Khinh? Vì sao tìm cô ấy?” Kha Bá Ấp không nghĩ tới người cô muốn tìmlại là cô gái gợi cảm kia.
“Cô ta rất có vấn đề.” Xe dưới sự điều khiển của cô vững vàng mau lẹ, giốngnhư tay đua xe cừ khôi khống chế xe thể thao vậy.
“Cô ấy có vấn đề gì?” Anh âm thầm bội phục kỹ xảo lái xe cao siêu của cô.
“Chờ nhìn thấy cô ta anh sẽ biết.” Cô nói xong liền không nhiều lời nữa.
Cô hy vọng còn kịp từ trong miệng Khinh Khinh hỏi ra một chuyện.
***
Khi bọn họ tới quán bar Thiên Đường, cửa khóa chặt, không còn náo nhiệtngày đó, dưới cửa cuốn bằng sắt che giấu tất cả cảnh xuân sắc bên trong, có vẻvắng lặng.
Kha Bá Ấp sau khi từ trong thang máy đi ra, mới bật cười nói: “Ha! Tôi đãquên nói cho cô, nơi này bình thường buổi tối mới bắt đầu buôn bán.”
Lãnh Quan trừng mắt liếc anh mắt một cái, hỏi: “Vậy anh biết số điện thoạicủa Nana không?”
“Đương nhiên.” Anh cười nói ra một chuỗi số, cũng lấy điện thoại di động,chủ động gọi điện.
Cô dám cam đoan, hắn cùng Nana cũng có một chân! Lãnh Quan nói thầm trong lòng. Kha Bá Ấp gọi điện hỏira chỗ ở của Khinh Khinh, Nana trong điện thoại cùng anh nói lòng vòng cả đốngchuyện, cuối cùng còn nói Khinh Khinh đã hai ngày không đi làm. Kha Bá Ấp nghevậy nhíu mày, cúp máy nói với Lãnh Quan: “Khinh Khinh đã hai ngày không tớiThiên Đường làm.”
“Chúng ta tốt nhất nhanhchút.” Lãnh Quan nói xong vọt vào thang máy.
Lãnh Quan dùng ba ngày để điều tra những người chung quanh Kha Bá Ấp, muốntừ những người này sàng lọc ra kẻ có khả năng muốn mạng hắn nhất, cô cho rằngso với việc bị động ngồi chờ hóa giải mỗi một nguy hiểm, không bằng chủ độngđánh ra, tiêu diệt người tạo ra nguy hiểm, như vậy có vẻ ít việc hơn.
Người đầu tiên được cô liệt vào hiềm nghi là giám đốc kinh doanh ở Đài Loancủa “tập đoàn ẩm thực Mỹ Vị” Jerry Vương, ông ta là người lãnh đạo sự mở rộngcủa Mỹ Vị ở Đài Loan, đem tập đoàn ẩm thực của Mỹ tiến quân vào Đài Loan, xínghiệp Trường Ấp của Kha Bá Ấp chính là đối thủ lớn nhất của ông ta, nếu Kha BáẤp chết, Trường Ấp tất nhiên sẽ rối loạn, đây đối với Mỹ Vị mà nói là một cơhội tốt.
Nhưng mà, căn cứ theo tư liệu của Lãnh Quan, Jerry Vương không phải tiểunhân gian trá, ông ta ngay thẳng có tiếng trong giới kinh doanh, loại người cócá tính thế này nhìn sao cũng không giống kẻ dùng thủ đoạn. Nhưng nói đi cũngphải nói lại, thương trường như chiến trường, người lừa ta gạt sớm đã là cơmbữa, ai có thể cam đoan người mặt ngoài chính trực sau lưng sẽ không làm xằnglàm bậy?
Người thứ hai có hiềm nghi là tổng giám đốc của Trường Ấp Khang Chính Thời.Khang Chính Thời trước đây là trợ thủ đắc lực của cha Kha Bá Ấp, tuổi còn trẻđã trở thành tổng giám đốc của Trường Ấp, thông minh quả quyết, có các tínhchất đặc biệt mà người quản lí nên có, so với Kha Bá Ấp đa tình lại lông bông,anh ta càng giống người nối nghiệp Trường Ấp hơn.
Lãnh Quan hoài nghi anh ta là người có tài như vậy sao có thể tình nguyệnthay Kha gia làm trâu làm ngựa? Nếu không có nguyên nhân hoặc kế hoạch đặcbiệt, Khang Chính Thời không thể là người thỏa mãn với chức tổng giám đốc.
Người thứ ba... Lãnh Quan còn chưa tìm ra, có lẽ là những người phụ nữ từngcùng Kha Bá Ấp tới lui, bị hắn bội tình bạc nghĩa, sau đó nổi sát khí, đây cũngkhông phải không có khả năng, lòng dạ phụ nữ khó nắm lấy nhất, khi trả thù sovới đàn ông còn ngoan độc hơn, cô cũng không loại trừ khả năng này. Chỉ làngười tình của Kha Bá Ấp nhiều quá, khiến người ta không thể nào tìm ra hết, cólẽ ngay cả bản nhân hắn cũng nghĩ không ra sẽ có người phụ nữ nào muốn giếthắn, Lãnh Quan đối với việc từ miệng hắn tìm hiểu mọi chuyện không ôm hy vọngquá lớn.
Bỗng dưng, cô nghĩ đến Đạt Đạt. Người liều mạng muốn giết Kha Bá Ấp kia, cóthể là mẹ Đạt Đạt hay không? Vì yêu sinh hận, vì thế muốn giết người?
Điểm đáng ngờ này cô sẽ tìm cơ hội hỏi Đạt Đạt một chút, đứa bé kia tựa hồche giấu rất nhiều chuyện, từ đêm nó đi vào câu lạc bộ linh lực, cô liền cảmthấy nó không phải đứa trẻ bình thường.
“Mười giờ tôi muốn tới công ty một chuyến.”
Giọng Kha Bá Ấp chủ động báo cáo hành trình từ trên lầu truyền đến, cắtngang suy nghĩ của Lãnh Quan, cô ngước mắt nhìn nhìn trên lầu, nhíu mi, đối vớiviệc Kha Bá Ấp thay đổi thái độ không thể thích ứng.
Từ sau khi hai người bọn họ hôn qua, không biết thần kinh của hắn có bị rốiloạn hay không, từ vẻ bài xích cùng chán ghét lúc đầu biến thành hứng thú nồnghậu, ánh mắt thường xuyên nghỉ chân trên mặt cô, cũng không biết đang tìm tòinghiên cứu cái gì, dùng ánh mắt đặc biệt của đàn ông nhìn phụ nữ, khóe môinhếch lên cười bí hiểm, khiến Lãnh Quan âm thầm tức giận.
Lãnh Quan ít nhiều cũng đoán được trong đầu óc nhồi đầy phấn hồng của hắnsuy nghĩ cái gì, ngoại trừ du dỗ phụ nữ hắn không có bản lĩnh gì khác, đêm hômđó vì cứu hắn mà không thể không cùng hắn ôm nhau nói không chừng ở trong lònghắn đã biến thành cái hình ảnh không chịu nổi gì đó, mà cô lại chính là nữ nhânvật chính hắn trong lúc miên man suy nghĩ đâu!
Kha Bá Ấp vội vàng chạy xuống lầu, một bộ âu phục sẫm màu đem hắn cao ngấtdáng người sấn tương đương xuất sắc, anh tinh thần sáng láng đi đến bên cạnh cônói với cô: “Lát nữa ở công ty họp xong, cô cùng tôi đến một chỗ.”
“Đi nơi nào?” Cô mặc áo khoác trắng vào, đi theo phía sau anh.
“Đi thì biết.” Anh không nói rõ, chỉ thần bí mỉm cười.
“Anh có manh mối?” Lên xe, cô quay đầu hỏi anh.
“Manh mối? Manh mối gì?” Anh nhướng mày rậm, vẻ mặt nghi hoặc.
“Không phải anh muốn tìm ra người muốn giết anh sao?” Cô lạnh lùng hỏi.
“Uhm, tôi nghĩ nửa ngày không nghĩ ra, liền lười suy nghĩ tiếp.” Anh lắcđầu, dáng vẻ vô tư.
“Chẳng lẽ anh đối với chuyện mình bốc cháy không khẩn trương tò mò?” Cô đốivới việc hắn chẳng thấy gì là quan trọng cảm thấy vô lực, chuyện lớn liên quanđến sinh mạng mà hắn lại tuyệt không để ý?
“Dù sao tôi đã mướn một thám tử tư giúp tôi tra xét, trước khi tra ra manhmối tôi cũng không thể làm được gì.” Anh thảnh thơi lái xe, thoải mái cườicười.
Lãnh Quan nhịn không được ngửa ra sau, dựa vào lưng ghế thở dài một hơi, côthật không hiểu tính tình Kha Bá Ấp là ngây thơ hay bình tĩnh, người bìnhthường nếu gặp được việc thế này, liền sợ tới mức tránh ở trong nhà không dámra cửa, mà hắn chẳng những không bị ảnh hưởng, còn nơi nơi chạy loạn, giống nhưmọi chuyện chưa từng xảy ra, vẫn sống phóng túng như thường.
Hắn cũng thật là thiên tài!
“Tôi nói cho anh biết, nhiệm vụ của tôi chỉ bảo vệ cho anh an toàn ba lần,sau đó, nhiệm vụ của tôi liền kết thúc, không còn liên quan gì đến anh.” Côkhông thể không nói rõ ràng, hắn đừng tưởng rằng cô phải làm bảo vệ cả đời chohắn.
“Vậy ba lần phải tính như thế nào? Đến bây giờ cô đã cứu tôi hai lần, cóphải còn một lần hay không?” Kha Bá Ấp nghiêng đầu nhìn cô, cười đến có huyềncơ khác.
Trước khi có được cô, anh sẽ không để cô đi.
Cầm vô lăng, anh cảm thấy suy nghĩ của con người thật kỳ lạ, đối mặt vớicùng một người, chỉ cần suy nghĩ thay đổi, cảm giác đối với đối phương liềnhoàn toàn đổi mới. Lúc ban đầu, anh đối với Lãnh Quan vừa bài xích lại kiêngnể, anh biết cô rất đẹp, nhưng lại đẹp quá mức băng giá, làm cho người ta kínhtrọng nhưng không dám tới gần, hơn nữa lại có năng lực kì quái hở chút là đóngbăng người khác, ở trước mặt cô anh không dám lỗ mãng, ngay cả dục vọng cũngkhông thấy tung tích, đương nhiên cũng đừng nhắc tới có thích hay không.
Nhưng mà, sau khi ôm cô, hôn cô, anh mới phát hiện dưới lớp quần áo trungtính của cô quần áo là phụ nữ, hơn nữa là người phụ nữ dễ khiến người tanghiện! Cảm giác hôn cô tựa như nằm trên một mảnh tuyết trắng xóa, u tĩnh màbình thản để bông tuyết bay xuống mặt, ôm cô tựa như cùng điên cuồng yêu tuyết,trong lạnh lẽo đặc biệt cảm nhận được lửa nóng nhiệt tình lan tràn trong lòng.
Không! Anh sẽ không dễ dàng để cho cô chạy, trước khi cô rời đi, anh nhấtđịnh phải đem cô lên giường, đây là chuyện lớn lặp lại trong đầu anh mấy ngàynay, anh muốn dùng thân thể nóng rực của mình để thân thiết cùng thân thể mềmmại lạnh lẽo của cô, anh muốn thưởng thức dáng vẻ mê người của cô trong lửatình... Anh muốn cô!
Đúng vậy! Anh muốn cô! Ý nghĩ này đột nhiên xâm nhập sâu vào dục vọng củaanh, vì khiến cô ở trong lòng anh thở dốc, rên rỉ, anh cam nguyện mạo hiểm bịđông chết, cũng muốn hóa giải võ trang toàn thân của cô, đem cô biến thành mộttrong những người phụ nữ của anh.
Lãnh Quan đương nhiên không biết hắn giờ phút này suy nghĩ cái gì, cô chỉđang suy nghĩ về lời hắn nói, nếu Đạt Đạt nói hắn sẽ có ba kiếp nạn, như vậyquả thực còn một lần.
Nhưng, cô rất hoài nghi kẻ địch thật sự sẽ phát động một lần công kích liềndừng tay. Cô có trực giác, hai lần trước bất quá cũng chỉ là nóng người, tuồnghay còn phía sau, nhưng vì sao Đạt Đạt chỉ cần cô cứu Kha Bá Ấp ba lần là đượcrồi?
Vì sao là ba lần?
“Ta nghĩ, bất luận anh có bao nhiêu kiếp nạn, tôi cũng chỉ giúp anh một lầnnữa liền quay về, cho nên vì tốt cho anh, anh hãy để tâm đem tìm ra đối thủ củamình, đừng ra vẻ không liên quan đến mình nữa.” Cô thật lòng muốn thức tỉnhchút ý chí muốn sống của hắn.
“Hắc! Cô đang lo lắng cho tôi sao?” Anh hưng phấn nói.
“Ta đang lo lắng cho phí dụng của mình.” Cô trừng hắn một cái, lập tức quayvề.
“Chậc, người phụ nữ máu lạnh!” Anh nở nụ cười. Không sao, phụ nữ máu anhanh sẽ có cách khiến cô mềm hoá, nếu không phong hiệu lão luyện tình trường củaanh không phải là hư danh sao? Song, trước khi thu phục được cô tốt nhất nênmua vài bộ áo lông để giữ ấm trước.
Lãnh Quan không để ý đến hắn, nếu hắn đối với nguy cơ của mình không sốtruột, cô cần gì phải quan tâm.
Một giờ sau, bọn họ đi vào tập đoàn Trường Ấp, đi thang máy lên lầu. Hômnay Kha Bá Ấp đến công ty, chủ yếu là bởi vì được cho hay người phụ trách Mỹ Vịở Đài Loan Jerry Vương muốn tới thăm anh, bởi vậy mới sáng sớm anh đã hưng tríbừng bừng đi vào công ty, chuẩn bị nhìn xem đối phương muốn nói chuyện gì vớianh.
Đúng 11 giờ Jerry Vương xuất hiện, người đàn ông chừng năm mươi tuổi, tóccũng đã muối tiêu, nhưng ông ta phong thái dạt dào, cơ trí mê người, là ngườikinh doanh tiêu biểu.
Kha Bá Ấp cùng Khang Chính Thời đi gặp ông ta, ba người ở trong văn phòngKha Bá Ấp nói một ít đề tài có liên quan đến ẩm thực, trên cơ bản tán gẫu cònrất vui vẻ, không khí thân thiện hài hòa, không có mùi thuốc súng giao chiếngiữa những người cùng nghề.
Lãnh Quan cách một lớp cửa thủy tinh đặc biệt cẩn thận nghiên cứu hai ngườibị cô liệt vào hàng tình nghi. Jerry Vương có vẻ thẳng thắn cùng tiến bộ đặcbiệt của người Mỹ, giơ tay nhấc chân đều hiện ra tính cách phóng khoáng, ngườinhư vậy sẽ là kẻ muốn giết chết Kha Bá Ấp sao?
Lãnh Quan trong lòng thầm phủ định sự liên quan của ông ta với việc này, côcảm ứng được khí của Jerry Vương không tà ác, cho nên tự động loại bỏ ông ta.
Về phần Khang Chính Thời, cô không thể nói rõ cảm giác hắn cho cô, hắn cóbề ngoài nhạy bén như ưng, thế giới nội tâm lại mơ hồ không rõ, giống như cáchlớp thuỷ tinh mờ, cô không thể tiến thêm một bước thăm dò khí của hắn.
Có vấn đề! Lãnh Quan đi lên, muốn nghiên cứu hắn rõ ràng, bỗng nhiên, KhangChính Thời vốn đang chuyên tâm nghe Kha Bá Ấp cùng Jerry Vương nói chuyện lạichậm rãi ngẩng đầu, tà khí lan tràn trong mắt hắn, khóe môi nhếch lên âm hiểmcười, tầm mắt chuẩn xác xuyên thấu lớp thủy tinh, trừng ngay vị trí của cô.
Cô ngây ngẩn cả người, còn chưa tỉnh ngộ, trong phút chốc ngọn lửa lặng lẽtừ sau lưng cô đánh úp lại, xanh đỏ đan xen, giống như một con rồng cuốn lấy cảngười cô.
Đây là... Cô giật mình thì đã chậm một bước, ngọn lửa mạnh mẽ công kích cô,cô trong lúc kinh sợ vẫn tinh tường cảm nhận được một năng lượng âm tà, sứcmạnh kia cùng linh lực của cô chẳng phân biệt được cao thấp, hơn nữa thế tớirào rạt.
Rất nhanh, toàn thân cô phát ra hàn băng dập lửa, nhanh chóng lăn một vòngtrên thảm, đụng ngã ghế trong phòng, gây ra tiếng loảng xoảng lớn, quấy nhiễuba người đàn ông bên ngoài.
Kha Bá Ấp là người đầu tiên vọt vào, anh biết Lãnh Quan ở phòng thủy tinhcách vách bảo vệ anh, nhưng tiếng này là sao?
Vừa mở cửa, anh lập tức bị cảnh tượng quỷ dị trước mắt làm sợ đến ngây dại.Vài ngọn lửa từ những phương hướng khác nhau đồng loạt bay về phía Lãnh Quan,tình cảnh này giống như bị ma trơi đuổi trong ác mộng không thể thoát ra.
“Lãnh Quan!” Anh kinh sợ kêuto.
“Đừng tới đây!” Lãnh Quan tậptrung tinh thần nhìn chăm chú vào ngọn lửa tùy thời mà động, muốn hắn đừng tiếnvào. Cô biết có người khống chế lửa này, nhưng người này trốn ở nơi nào?
Jerry Vương đi theo phía sauKha Bá Ấp thấy một màn như vậy, sợ tới mức hét lớn một tiếng, “My god! Chuyệngì thế này?“
Khang Chính Thời thấy tìnhcảnh này thì sắc mặt đại biến, khuôn mặt trầm tĩnh trong nháy mắt trở nên trắngbệch, ánh mắt vừa rồi hung ác nham hiểm trừng Lãnh Quan đã bị kinh hãi thaythế.
“Lãnh Quan... Gọi người tớicứu hỏa! Mau!“Kha Bá Ấp xoay người la hét, lập tức lao ra khỏi văn phòng, cầmlấy bình chữa cháy bên cạnh, lại xông vào phòng nhỏ trong văn phòng.
Lãnh Quan thấy ngọn lửa nàyquấn lấy không ngừng, liền đóng cửa lại, ngăn ba người Kha Bá Ấp ở ngoài cửa,tiếp đó dìng toàn lực làm cho cả phòng nhỏ tràn ngập hơi nước lạnh như băng, màcả người cô cũng phủ một tầng sương bạc. Ngọn lửa này trong lúc cô mạnh mẽ địnhdập tắt liền biến mất, tới tùy tiện, đi đột ngột.
“Lãnh Quan! Mở cửa! LãnhQuan!” Kha Bá Ấp vô cùng lo lắng đập cửa, trong lòng anh có trăm ngàn câu hỏi,vì sao ngọn lửa vốn phải thiêu anh giờ lại dời mục tiêu? Rốt cuộc là ai muốngiết anh... cùng cô?
Một lát sau, Lãnh Quan mở cửađi ra, ba người bên ngoài không hẹn mà cùng bởi vì khí lạnh trong phòng tràn ralàm lạnh run cầm cập.
“Cô không sao chứ?” Kha Bá Ấpkinh hồn táng đảm giữ chặt tay cô.
“Không có việc gì.” Cô khôngnhìn anh, ánh mắt nhìn chằm chằm sắc mặt xanh trắng giao tạp của Khang ChínhThời, hắn cùng vừa rồi quả thực giống như hai người!
“Tôi... tôi đi tìm nhân viênbảo vệ đến kiểm tra xem.” Khang Chính xoay mặt, đi ra ngoài.
“Đợi chút, tiện thể anh đưaVương tiên sinh đi luôn, nơi này rất nguy hiểm.” Kha Bá Ấp gọi anh ta lại.
Jerry Vương kinh hồn chưa kịpđịnh thần theo Khang Chính Thời rời đi, miệng còn thì thào một đống lời cầunguyện trong thánh kinh.
Kha Bá Ấp đợi bọn họ đi xa,mới nắm lấy Lãnh Quan hỏi: “Đây là chuyện gì? Vì sao cô cũng gặp chuyện này?”
“Còn phải hỏi sao? Tôi trởngại kế hoạch giết anh của người nào đó.” Trong đôi mắt trầm tĩnh của cô khôngchút bối rối.
“Cho nên cô cũng thành mụctiêu bị đuổi giết?” Anh khó có thể tin trừng lớn mắt. “Là ai hận tôi đến độnày, ngay cả người chung quanh tôi cũng không buông tha? Sẽ là ai?”
“Còn chưa rõ, nhưng tôi đã cómanh mối.” Tám chín phần mười, cô có thể khẳng định có liên quan với KhangChính Thời.
“Cô có biết là ai không?” Anh tra hỏi.
“Không phải anh không thèm để ý sao? Như thế nào, giờ mới bắt đầu khẩntrương?” Cô cười lạnh trêu chọc anh.
“Lúc trước là chuyện của tôi, nhưng hiện tại lại cuốn cô vào, tôi không thểthờ ơ không quan tâm.” Kha Bá Ấp nghiêm túc nói, trên khuôn mặt anh tuấn bấtphàm có vẻ mặt hiếm thấy.
Lãnh Quan nhìn hắn, có chút kinh ngạc hắn lại lo lắng cho cô như thế, phầnquan tâm quá mức này cô thật sự tiêu không nổi. Nhưng... bộ dạng nghiêm túcđứng đắn kia của Kha Bá Ấp vì sao lại làm tâm tư cô khẽ nhúc nhích?
“Tôi... có chút việc muốn đi làm, anh ở văn phòng chờ tôi.” Cô ghét cảmgiác không thể giải thích trong lòng mình, vì thế quyết định một mình hànhđộng, không muốn để hắn ảnh hưởng đến cô.
“Tôi đi cùng cô! Giờ chúng ta ở ngoài sáng, địch ở trong tối, càng thêm cẩnthận mới được.” Kha Bá Ấp gật gật đầu, dáng vẻ phải bảo vệ cô.
“Anh luôn ghét tôi theo dõi anh, giờ tôi tự động biến mất, sao anh lại theochứ?” Cô nhíu mày nhìn anh.
“Bởi vì tôi lo lắng.” Anh cười meo meo tới gần cô.
“Anh cho là khi thật sự gặp nguy sẽ giúp được tôi?” Cô ngước cằm, không úykỵ anh lấn đến gần.
“Ít nhất, ngộ nhỡ khi cô bị cháy, giúp cô cởi quần áo giải nhiệt tôi còn cóthể làm được.” Anh xuất kỳ bất ý vươn tay chạm vào cằm cô, ăn một chút đậu hủcủa cô.
“Anh...” Lãnh Quan bị hành động của hắn làm choáng váng, nhưng rất nhanhlấy lại tinh thần, tức giận trách mắng: “Hạ lưu!”
“Tôi nói cho cô, trước khi trả cô một trăm vạn cùng vĩ khoản, tôi nhất địnhsẽ đem cô lên giường.” Anh tiến đến bên tai cô thấp giọng hạ chiến thư.
“Cái gì?” Cô mở to mắt, bị lời to gan xằng bậy của anh chọc trúng lông. Sắcnam này! “Ngươi đừng nằm mơ!” Cô gầm lên.
“Ha ha, đã có nhiều phụ nữ nói với tôi những lời này, nhưng sau đó các côấy vẫn ngoan ngoãn thay tôi làm ấm giường ấm thân. Tôi có tự tin đánh bại cô,Lãnh Quan.” Anh nháy mắt mấy cái với cô, sau đó dùng mắt bảo cô cùng anh rakhỏi văn phòng.
“Cũng có rất nhiều người đàn ông nói những lời này với tôi, mà kết cục củabọn họ rất thảm, Kha tiên sinh.” Cô theo sau, không nể tình.
“Phải không? Tôi thích không khí giằng co này, như vậy khi thắng lợi cảmgiác ưu việt càng lớn.” Anh cao giọng cười to.
“Anh tốt nhất đừng có ý đồ với tôi, Kha tiên sinh, nếu không tôi sẽ lấymạng anh làm vĩ khoản.” Giọng nói của cô lạnh đến khiến người ta run lên.
“Cô không nghe nói qua sao? Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phonglưu.” Đã quen với lời nói lạnh nhạt cùng vẻ mặt lạnh lùng của cô, anh càng ngàycàng lớn mật.
“Tôi đây sẽ thành toàn cho anh làm quỷ trước thời hạn!” Lãnh Quan lại bịhắn chọc cơ hồ bốc hỏa. Kha Bá Ấp vẫn dùng ngôn từ khiêu khích cảm xúc bìnhtĩnh vô ba của cô, hắn đã quên thống khổ khi bị đông cứng, hay là đối với phụnữ nguy hiểm đặc biệt thích?
“Cám ơn.” Anh cũng không tức giận, còn rất có phong độ thân sĩ thay cô mởcửa xe.
“Ta tự mở.” Lãnh Quan đi ngược đến ghế lái, vươn tay.
“Cô muốn đi đâu?” Anh nhướng mày, đem chìa khóa xe ném qua.
“Đi tìm một nhân vật mấu chốt.” Cô bắt được, ngồi vào trong xe.
“Ai?” Anh cũng lên xe.
“Khinh Khinh.” Cô vừa nói xong xe tựa như tia chớp ra khỏi bãi đỗ xe, nhanhchóng đi về phía quán bar Thiên Đường.
“Khinh Khinh? Vì sao tìm cô ấy?” Kha Bá Ấp không nghĩ tới người cô muốn tìmlại là cô gái gợi cảm kia.
“Cô ta rất có vấn đề.” Xe dưới sự điều khiển của cô vững vàng mau lẹ, giốngnhư tay đua xe cừ khôi khống chế xe thể thao vậy.
“Cô ấy có vấn đề gì?” Anh âm thầm bội phục kỹ xảo lái xe cao siêu của cô.
“Chờ nhìn thấy cô ta anh sẽ biết.” Cô nói xong liền không nhiều lời nữa.
Cô hy vọng còn kịp từ trong miệng Khinh Khinh hỏi ra một chuyện.
***
Khi bọn họ tới quán bar Thiên Đường, cửa khóa chặt, không còn náo nhiệtngày đó, dưới cửa cuốn bằng sắt che giấu tất cả cảnh xuân sắc bên trong, có vẻvắng lặng.
Kha Bá Ấp sau khi từ trong thang máy đi ra, mới bật cười nói: “Ha! Tôi đãquên nói cho cô, nơi này bình thường buổi tối mới bắt đầu buôn bán.”
Lãnh Quan trừng mắt liếc anh mắt một cái, hỏi: “Vậy anh biết số điện thoạicủa Nana không?”
“Đương nhiên.” Anh cười nói ra một chuỗi số, cũng lấy điện thoại di động,chủ động gọi điện.
Cô dám cam đoan, hắn cùng Nana cũng có một chân! Lãnh Quan nói thầm trong lòng. Kha Bá Ấp gọi điện hỏira chỗ ở của Khinh Khinh, Nana trong điện thoại cùng anh nói lòng vòng cả đốngchuyện, cuối cùng còn nói Khinh Khinh đã hai ngày không đi làm. Kha Bá Ấp nghevậy nhíu mày, cúp máy nói với Lãnh Quan: “Khinh Khinh đã hai ngày không tớiThiên Đường làm.”
“Chúng ta tốt nhất nhanhchút.” Lãnh Quan nói xong vọt vào thang máy.