Gần như tiếng đóng cửa vừa vang lên, Bạch Chỉ trực tiếp mở bừng hai mắt, chớp mắt một cái, nước mắt vốn ngập cả hốc mắt lập tức lăn dài trên da, không tiếng động thấm vào đệm chăn mềm mại.
Dưới chân là thân thể tinh tế mà trần trụi, người đi trà lạnh, lạnh lẽo khiến cho một hồi hoan hảo trước đó giống như một hồi trò cười.
Bạch Chỉ đờ đẫn giơ tay lên lau đi nước mắt, đột nhiên vẻ mặt trở nên hung ác, "Thứ đã vào trong tay tôi, cũng đừng hòng đoạt lại được, chị gái tốt của tôi! Dung Khải cũng được, Bạch thị cũng thế, nên là của tôi thì chính là của tôi!"
Cô ta chậm rãi nói, ngay sau đó trực tiếp nhảy từ trên giường xuống, mặc áo quần vào, trang điểm tinh xảo lập tức đi thẳng tới Bạch thị.
Cho dù không có Dung Khải cũng không thể để Bạch Vi sống thoải mái được!
Bạch Chỉ đứng trước tòa nhà Bạch thị, khoái trá nghĩ thầm.
Kéo lên tấm màn, Bạch Vi nhìn thoáng qua Bạch Chỉ tràn đầy tự tin phía dưới, cười khẽ một tiếng, chuột nhỏ rời hang rồi.
Nghĩ như vậy, trong tay buông lỏng, lại trở về chỗ ngồi của mình, chỉ trong nháy mắt, đã lập tức tiến vào trạng thái làm việc.
Mãi đến khi chuông điện thoại vang lên, giọng nói đầy khó xử của trưởng phòng nhân sự văng vẳng.
"Bạch giám đốc muốn trở về thì tùy cô ta đi, chẳng qua bộ phận tài vụ lúc trước tôi nghĩ cô ta không vào được, đúng lúc bộ phận hậu cần còn cần một vị giám đốc, nếu cô ta thật hùng tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297833/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.