Editor: Ngạn Tịnh.
"Ai, đến đây, đến đây, mọi người nhanh đến đây đi, nhanh lên..."
Trên rừng núi chỉ có tiếng côn trùng kêu vang, đột nhiên vang lên giọng nói hưng phấn của một thiếu niên. Chỉ thấy lỗ tai hắn xỏ cây cỏ đuôi chó, vừa nhìn thấy một chút bóng dáng màu trắng chợt lướt qua kia, lập tức nhỏ giọng hô lên với người phía sau.
Mà phía sau hắn, hai thiếu niên áo trắng đang nhàm chán chợp mắt nghe thấy vậy, lập tức nhảy dựng lên, vọt tới, "Ở chỗ nào? Ở chỗ nào? Để ta xem, để ta xem..."
Mãi đến khi ngày càng đến gần đống màu trắng kia, trên mặt một thiếu niên trong đó lại đột nhiên hiện lên vẻ say mê như say rượu, hai tay vô ý thức làm ra động tác nhéo nhéo trong không trung, mắt vẫn nhìn chằm chằm không chớp mắt khỏi đống nho nhỏ kia, "Rốt cuộc ta cũng nhìn thấy được, ha ha, thật là đáng yêu, thật là đáng yêu... Thật là muốn ôm vào lòng xoa nắn một phen mà..."
Thiếu niên vẻ mặt si mê nói.
"Ngươi muốn chết à, đây chính là linh sủng mà Quân sư thúc tổ xem như bảo bối đó, trước kia Tiểu Nhị Tử sờ đuôi nó một chút, đã bị Quân sư thúc tổ đuổi đến sau núi đóng cửa suy ngẫm rồi, sợ là không qua 10 năm là không ra được! Nếu ngươi dám xoa nắn, nói không chừng sẽ bị trục xuất sư môn, đến lúc đó còn tu đạo thành tiên thế nào được? Chẳng lẽ ngươi muốn về nhà trồng khoai lang?" Một thiếu niên khác khinh bỉ liếc nhìn hắn một cái, dội cho bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297807/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.