Editor: Ngạn Tịnh.
Bàng Tố Tố vừa bị gã tóc vàng che miệng tha đi, bên này An Bạch Lễ liền nháy nháy mắt với Ôn Nguyên Bạch, anh bức thiết muốn biết lời ông lão kia nói là thật hay giả, dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến em gái anh, anh không thể không cẩn thận.
Ôn Nguyên Bạch không còn cách nào, lại sợ bị Bạch Vi nhìn ra manh mối, chỉ đành dỗ dành kèm lừa gạt Bạch Vi một hồi, liền rời đi cùng An Bạch Lễ.
Bạch Vi đứng tại chỗ khóe miệng khẽ cong, nhìn theo bóng lưng hai người rời đi. Thái độ của An Bạch Lễ cô cũng có thể lý giải, cũng không có lập trường để chỉ trí, dù sao cũng là chuyện liên quan đến em gái người ta yêu thương nhất, anh không thể không cẩn thận.
Nghĩ như vậy, Bạch Vi quay đầu, chuẩn bị về phòng bệnh của mình. Ít nhất cô còn phải ở lại bệnh viện quan sát một hai tuần, xác nhận không có vấn đề gì quá lớn, mới có thể được thả về nhà.
Lại không ngờ vừa quay đầu, một người ngoài dự liệu, quá ngoài sức tưởng tượng lại xuất hiện trước mặt cô.
Người đàn ông mặc một cây đen, gương mặt quen thuộc, môi mím chặt, trong ánh mắt mang theo xem kỹ cùng khắc nghiệt, không phải người khác, chính là Khương Thuật mất tích mấy ngày nay, cũng không biết lúc hắn đến có nhìn thấy Bàng Tố Tố bị tha đi hay không, ngẫm lại trường hợp kia hẳn rất thú vị!
Nụ cười trên mặt Bạch Vi càng rạng rỡ, vẻ mặt vui mừng đi đến chỗ Khương Thuật, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297786/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.