Editor: Ngạn Tịnh.
Một đêm yên bình, trời đã có chút tờ mờ sáng, ánh mặt trời lặng yên dâng lên, chân trời thoáng chốc đỏ bừng một mảnh.
Bên kia Bạch Vi vẫn đang cố gắng giúp Lục Sách điều dưỡng thân thể, sắc mặt hai người cũng không phải đẹp lắm, nhưng tính ra vẫn là có chút khí sắc, ít nhất bộ dạng của Lục Sách cũng không còn hít vào nhiều thở ra ít như trước, Bạch Vi cảm thấy an ủi không ít.
Mà bên này Lâm Y ôm theo miệng vết thương nhiễm máu gõ cửa lớn biệt thự, ánh mắt sợ hãi kia cực kỳ chân thật. Thẩm Lạc Ninh vừa mở cửa lớn ra, cô ta liền bổ nhào vào trong ngực hắn, miệng còn không ngừng thì thào, giống như đã bị kinh hách không nhỏ.
"Cứu em, cứu em, xin cứu em... Bạch Vi... Bạch Vi muốn giết em... Cô ta muốn giết em..."
Nghe thấy, Tề Manh cùng Thẩm Lạc Ninh vốn là không quá tin tưởng, tất cả mọi chuyện quỷ dị đều do Bạch Vi làm, tất cả bạn bè đều do Bạch Vi giết hại, sao có thể chứ? Không thể nào đâu? Lúc trước khi Nhâm Kiệt sắp ngã xuống, đám người bọn họ còn chưa phản ứng lại, vẫn là Bạch Vi là người đầu tiên đưa tay kéo hắn lại, còn bởi vậy mà bị thương, sao có thể là Bạch Vi chứ? Không thể nào...
Nhưng nhìn đến vết thương sâu lấm lem máu khó có thể lành trên mặt Lâm Y, bọn họ liền trầm mặc. Vết thương này thật sự quá sâu, mặc dù ra đảo làm phẫu thuật cũng rất khó chữa trị, nói không chừng Lâm Y phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297761/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.