Editor: Ngạn Tịnh.
Còn chưa tỉnh dậy, Bạch Vi lại đột nhiên cảm giác chóp mũi truyền đến từng luồng mùi hương vô cùng dễ nghe, dường như là hương lan, không rõ là lan gì, ngửi liền cảm giác toàn thân không tự giác thả lỏng xuống. Chăn đệm trên người cũng mềm mại, nhưng rất ấm áp, cả người đều thoải mái như giây tiếp theo sẽ rơi vào giấc ngủ vậy.
Lúc này vật hy sinh có lẽ là một chủ nhân giàu có, điều này làm cho tâm tình Bạch Vi tốt lên một chút. Tuy nói nàng không xem nặng những vật ngoài thân kia, nhưng nàng vẫn rất thích hưởng thụ. Dùng thứ tốt vậy có nghĩa thân phận cao, tiền tài nhiều, làm chuyện gì cũng sẽ tiện hơn rất nhiều, ít nhất không cần vừa vào nhiệm vụ đã phải lo ăn; mặc; đi; ở, làm cho tâm tư làm việc của nàng càng thêm tập trung.
Bạch Vi hơi hơi mở mắt ra, lúc này nàng mới phát hiện hai mắt của mình có chút đau đớn giống như đã khóc thật lâu vậy, cực kỳ khó chịu, ngay cả đầu cũng phát đau.
"Nương nương, nương nương, người tỉnh rồi? Thật sự là quá tốt rồi, hù chết Lục Chỉ mất!"
Bạch Vi vừa mở mắt ra liền thấy một tiểu nha đầu cả người mặc áo quần xanh nhạt chạy đến, trong đôi mắt hạnh tròn vo đều là lo lắng cùng thân thiết, chỉ là nàng vừa nói đến nương nương, chẳng lẽ nhiệm vụ lần này là ở trong cung đình? Kịch tình còn chưa tiếp nhận, Bạch Vi cũng không tiện hành động thiếu suy nghĩ, chỉ cúi đầu ừ một tiếng, sau đó dưới sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297742/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.