Editor: Ngạn Tịnh
Nhìn đến chiếc thìa đang để trước miệng, Bạch Vi dù có chút bất đắc dĩ nhưng vẫn há miệng ra.
Ngay lúc cô hàn huyên với Giang Khanh chưa được bao lâu, Giang Mạc liền tỉnh lại. Sau đó vẫn luôn trông mong nhìn cô, giống như sợ cô sẽ biến mất vậy. Còn rất nhiệt tình với cô, ngay cả việc ăn cơm, ăn canh đều ôm vào người.
Cho nên mới có cảnh Giang Mạc đút canh cho cô, còn Giang Khanh ở một bên che miệng cười trộm.
Ai, đứa em trai út này thật sự là trưởng thành nha, cũng biết lấy lòng con gái. Giang Khanh đứng ở một bên cười thoải mái, nhưng quả thực rất cao hứng, điều này chứng minh Giang Mạc đã có chuyển biến tốt.
Cơm nước xong xuôi, Giang Mạc lại như cũ nhìn chằm chằm vào cô, còn luôn nắm chặt tay trái của cô, nói thế nào cũng không buông ra. Bạch Vi nhìn hắn như vậy, liền biết mình hôn mê suốt ba tháng chắc chắn đã dọa đến hắn, cho nên hắn mới có chút khẩn trương như vậy.
Điều này làm cho Bạch Vi có chút đau đầu, bởi vì theo lệ thường, mỗi khi cô hoàn thành nhiệm vụ xong, nhiều lắm cũng chỉ có thể ở lại thế giới đó ba tháng. Hiện tại Giang Mạc như vậy, cô thật sự không biết nên làm gì mới tốt. Cô cũng hiểu được đối phương như vậy cũng không phải là tình yêu, chỉ đơn giản là vì ảnh hưởng trước đây. Hơn nữa Bạch Vi cứu hắn từ dưới nước lên, hắn liền sinh ra chút hảo cảm, thứ cảm giác này đa phần đề sẽ biến hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297668/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.