Đón nhận bức thư của ngày hôm nay.
•Non dạ quá rồi•
Lam Thiên đi được một lúc bắt đầu thấy chán nản, cô ngồi xuống ghế đá than thở với Lai Tử:
- Biết vậy tao đi muộn hơn. Chứ giờ chán quá không biết làm gì.
Lai Tử nhìn đồng hồ rồi đoán:
- Có lẽ do gặp trục trặc gì đó nên thời gian khai mạc muộn hơn. Chứ nếu như năm ngoái thì đã khai mạc lâu rồi.
Lam Thiên buồn chán thở dài:
- Giờ nên làm gì đây Lai Tử? Đi nãy giờ xung quanh trường vừa mệt vừa chán òm à.
Lai Tử bất lực nhún vai:
- Chịu! Tao sao biết làm gì được. Bây giờ chỉ có đợi.
Lam Thiên khóc không ra nước mắt, cô đang nản đời lắm rồi. Lúc này chợt một suy nghĩ loé qua đầu cô: ''Mà Lai Tử gia đình nó có cư xử như gia đình mình lúc biết tin học nội trú không nhỉ?''.
Cô vừa nghĩ vừa hướng mắt nhìn Lai Tử một cách tò mò. Lai Tử thấy vậy có chút ngại ngùng mà nghĩ: '' Bộ nay mình lại đẹp trai quá à, nên nó mới nhìn. Hay là mặt mình dính gì ta?''.
Lam Thiên mỉm cười và nói:
- Nè nè!
Lai Tử ngờ vực, liền vội vàng đáp lại:
- Có chuyện gì sao?
Lam Thiên cười tít mắt nói:
- Gia đình mày ra sao khi biết mày học nội trú vậy?
Lai Tử khó hiểu:
- Hả?
Nhưng mà cậu bỗng hựng lại.
Lam Thiên chớt chớt mắt nhìn cậu. Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-dia-nguc/2877157/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.