Lá thư được nhận của ngày hôm này là gì?
•Bạn là bước đột phá của tôi•
Sau hai ngày nghỉ ở nhà, cuối cùng cả hai cũng quay lại trường học. Lượng ma thuật trong người cũng đã khôi phục hoàn toàn.
Bước đi dưới sân trường, dù ở đâu, ở bất cứ nơi nào, dù hai người họ chả làm gì, họ vẫn được mọi người chú ý. Cả hai luôn vô tình trở nên nổi bật trước những con mắt của tất cả mọi người.
Học sinh năm nhất, năm hai đều bỏ giở cả thú vui của mình chỉ để một lần ngắm nhìn họ với cự ly gần. Bởi họ chưa một lần nào quan sát họ hay nói chuyện với họ.
Đó là vì Lam Thiên và Lai Tử thời gian ở trường chỉ đếm trên đầu ngón tay. Và có thể nói là họ đi học cho đủ số báo danh của lớp mà thôi. Tuy nhiên về thành tích học tập lại luôn đứng đầu toàn khối, à không, là toàn trường mới đúng. Nói là vậy nhưng Lam Thiên đứng nhất, Lai Tử sau cô, hai người họ cách nhau cũng chỉ là những con số cỏn con như 1₫, hay 0,5₫ hoặc có thể là 0,25₫. Do vậy nên hai người họ coi như là ngang tài ngang sắc, không thua kém gì nhau.
Lai Tử và Lam Thiên có đôi chút phiền lòng trước những cặp mắt cứ tia theo bản thân họ. Nhưng mà dù gì bọn họ cũng chẳng rảnh rỗi gây chuyện thị phi. Hơn nữa, có nhiều người gần mình chả phải sẽ giúp họ tiếp cận với ''người đó'' tốt hơn sao.
Quay về lại trường lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-dia-nguc/2877057/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.