Nguyệt Linh ngồi trên ghế, cố gắng hết sức để phối hợp với người đàn ông mặc áo khoác trắng. Người đàn ông cao 1m86, vóc dáng cao gầy, không biết sao cô lại không thể nhớ được gương mặt đối phương, dù làm gì đều không nhớ được, không có chút ấn tượng nào trong đầu —— có lẽ là vì ngoại hình của đối phương quá tầm thường.
“Đến đây, cởi quần áo ra để tôi khám.” Anh dịu dàng nói.
Nguyệt Linh không chút nghi ngờ cởi cúc áo khoác để bàn tay to lớn đối phương thò vào trong quần áo của mình. Đến khi chum nghe lạnh lẽo của ống tai nghe chạm vào ngực bên trái cô, cô mới sững sờ thấy có gì không đúng, cau mày giục: “Bác sĩ nghe xong chưa?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cô đừng gấp, tình huống của cô đặc biệt cần phải kiểm tra cẩn thận.”
Dưới lời nói của anh, không biết vì sao, cô cứ cảm thấy cả người mơ màng, thoải mái như đang ngâm trong nước nóng, tinh thần căng thẳng cũng vì thế mà thả lỏng, không còn phản kháng.
“Vậy bác sĩ cứ nghe đi.” Cô đáp lại một cách thỏa hiệp.
“Ừm.”
Sau khi bác sĩ nghe xong, nói: “Nơi này nghe không được rõ, tôi thử vị trí trí khác xem.” Không chờ Nguyệt Linh đồng ý, anh di chuyển chum nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-bat-kha-thi/1148960/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.