Mặt đỏ tim đập loạn xạ hồi lâu, Khúc Trì mới nhớ tới việc mình muốn hỏi gì.
Bạch Thuấn dừng xe ở đèn đỏ, trả lời: "Buổi tối có một buổi hòa nhạc, vừa lúc hôm nay tôi không có nhiều việc lắm, có thể đưa em đi nghe, coi như là hẹn hò.
Khác với Khúc Trì, Bạch Thuấn vẫn luôn bình thản ung dung như thể nụ hôn vừa rồi chỉ là một phần thưởng bình thường, cũng không tạo ra chút ảnh hưởng nào đối với hắn.
Khúc Trì lơ đễnh trong chốc lát rồi lại sờ sờ mặt, nhiệt độ trên mặt cậu vẫn còn sót lại, lần này đỏ mặt lâu hơn bất cứ lần nào trong quá khứ.
Hèn gì anh nói phải trưởng thành một chút mới có thể yêu đương....Cậu còn chưa chính thức yêu đương, mới chỉ là anh trai đang dạy cho cậu mà đã thành ra như thế này rồi.
Sự ngây thơ của cậu đối lập rõ ràng với Bạch Thuấn đến như thế, trong lòng Khúc Trì lại sinh ra cảm giác sùng bái đối với anh trai nhà mình cùng nỗi hổ thẹn với bản thân.
Cậu buông tay, đặt ở trên đùi, ngồi lại nghiêm chỉnh, sinh ra chút chờ mong cùng hồi hộp đối với lần "hẹn hò" sắp diễn ra.
Vào mùa đông, trời luôn tối rất nhanh.
Vẻn vẹn chỉ trong khoảng thời gian lên xe xuống xe này, sắc trời đã chuyển từ xanh sang đen.
Buổi hòa nhạc sẽ diễn ra vào tám giờ tối, bọn họ đi ăn tối trước.
Bạch Thuấn đặt trước một nhà hàng có view hồ, nhìn từ cửa sổ sát đất trong suốt, những ánh đèn nê ông sắc màu chiếu lên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-thuy/1065781/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.