Tiêu Lâm Xuân chìm trong ác mộng, đầu óc một mảnh hỗn độn.
Trong mộng, nàng thấy được mẫu thân đã lâu không gặp.
Khi còn bé, mẫu thân luôn ôm nàng hát đồng dao của Đồng thôn hoặc kể những truyền thuyết thần bí. Lúc đó tuy là khoảng thời gian nghèo khó, nhưng luôn tồn tại ngọt ngào.
Sau đó nàng gặp Tiêu Dung Thu.
Nàng không thể không thừa nhận, nàng rất ghen tỵ với Tiêu Dung Thu, thậm chí đến mức ghen ghét.
Nàng ghen tỵ nàng ta có cẩm y ngọc thực, ghen tỵ nàng có cùng một phụ thân nhưng thân phận khác biệt nhau, nhưng nàng không hận nàng ta.
Bởi vì nàng biết, tất cả đều không phải là Tiêu Dung Thu sai, nàng rất hiểu. Chỉ là lúc đó nàng và Tiêu gia có chênh lệch rất lớn, cũng không cần thiết thêm yêu cầu khi giao dịch với nàng ta.
Huống hồ, như Tiêu Dung Thu nói, Tiêu lão gia có rất nhiều thê thiếp nhưng không có con nối dõi, người như nàng cùng mẫu thân sẽ rất khó sống dưới tay của những nữ nhân kia.
Lòng tham của con người luôn vô đáy.
Nàng cho là sau khi nhận được khoản tiền của Tiêu Dung Thu sẽ có thể sống hạnh phúc, nhưng thật sự không phải.
Đạo lý ăn no còn muốn ăn ngon như việc sống sung túc thỏa mãn một thời gian, nàng liền bắt đầu nghĩ đến chuyện xa xỉ khác. Tỉ như thân phận ở Tiêu gia, chính là thứ chấp niệm mà cho dù nàng chết cũng không quên được.
Trong phút chốc, Tiêu Lâm Xuân cảm thấy được mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502715/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.