Thương Chiết Sương lấy được hai bình Thu Lộ Bạch từ trong tay đầu bếp Phong Lộ Lâu.
Lúc này trăng đã tròn vành vạnh, trong tiết mùa thu cũng xem như hợp cảnh.
Nàng nằm trên mái ngói xanh lạnh buốt ngắm nhìn mặt hồ trắng xóa, đổ rượu vào miệng.
Mùi rượu mát lạnh dâng lên, nhàn nhạt quanh quẩn ở chóp mũi. Chớp mắt, Thu Lộ Bạch dọc theo yết hầu xuống tận dạ dày, khiến cả người nàng ấm áp.
Thật ra Thương Chiết Sương không phải người thích rượu, chẳng qua có hơi nhớ hương vị của rượu.
Nàng đã quên bao lâu rồi mình chưa uống rượu.
Ở Không vực mấy năm, nàng luôn kiêng kỵ để mình ở trạng thái tê dại phòng ngừa tại họa đột nhiên ập tới. Nhưng ở Tư phủ này, nàng tựa như có thể tạm thời buông xuống lo lắng.
Gió đêm lướt qua mái tóc dài, nàng giải phóng toàn bộ suy nghĩ, chỉ chăm chú uống rượu.
Nhanh thật, một bình Thu Lộ Bạch đã thấy đáy.
Ánh mắt nàng trở nên mơ hồ, một bóng dáng màu trắng đứng yên giữa hơi nước trên mặt hồ.
Tư Kính đứng một mình ở hành lang đối diện nàng, chắp tay sau lưng suy tư điều gì.
Hình như hắn cảm nhận được ánh mắt của nàng, vừa nâng mắt lên, liền thấy bộ dáng phóng túng đang tản mát hiện tại của nàng.
Nữ tử nửa nằm trên mái ngói xanh đen, toàn thân đỏ rực phá lệ chói mắt, tựa như ánh lửa sáng rực trong đêm tối.
Ánh mắt của nàng có chút tan rã, lúc trông thấy hắn liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502692/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.