__ Mặt trời mọc trên cánh đồng, ánh sáng chiếu đến nơi này.
***
Sau khi thuốc của Quan Vu có tác dụng, Bạc Ngạn liền an tĩnh hơn rất nhiều.
Ánh mắt của hắn không còn thù hận tìm Cố Khiên Từ để hỏi chuyện Chu Tuyết, cũng chưa từng hiện ra thần sắc che giấu ngày đó bên giường Chu Tuyết.
Thời gian của hắn tựa như bị đảo ngược, dừng lại ở lúc ban đầu, thời điểm mà hắn không biết gì.
Tư Kính bảo một hạ nhân đến thăm hắn, không để bụng chuyện xưa. Còn Thương Chiết Sương nhân lúc Tư Kính tĩnh dưỡng, phóng túng mình thật tốt mấy ngày.
Nàng không ngủ gật ở mái hiên, cũng sẽ uống rượu bên hồ, đem mệt mỏi mấy ngày nay bù lại, sắc hồng hào cũng lan tỏa đầy mặt.
Hôm đó, nàng ngồi trên hành lang bên hồ uống rượu như trước đây.
Không thể không nói, hồ nước trong Tư phủ này so với cảnh sắc mà nàng từng thấy, hư ảo kiều diễm hơn.
Bất kỳ lúc nào trên mặt hồ cũng tựa như có một tầng sương trắng mỏng như tiên khí. Nếu đúng lúc có sao sáng trên trời hoặc trăng sáng nhô cao, đám sương mù tựa như được thắp sáng lấp lánh, diễm lệ.
Thương Chiết Sương lười nhác tựa vào một bên cột trong hành lang, sắc mặt đỏ ửng vì rượu xuyên qua từng mạch máu.
Nàng ngước mắt nhìn về mặt hồ xa xăm, thấy được hai người đang ngồi trong đình.
Một thân xanh nhạt, một thân xám đậm.
Liếc mắt một cái nàng liền có thể dựa vào khí chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502671/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.