Liễu Đang đặt tay lên tay vịn bằng đá bên cổng vòm, thanh âm run rẩy kịch liệt.
Theo đôi mắt càng tan rã, thân thể nàng cũng lặng lẽ phát sinh thay đổi.
Hai gò má căng bóng như múi đào dần nổi lên nếp nhăn, tóc đen rối buông dài cũng quấn lên như tóc phụ nhân, cuối cùng bộ váy tím nhạt sương khói cũng đổi thành một bộ xanh da trời pha lẫn màu xanh mạ, có vẻ rất trang trọng.
"Uyển Doanh thế nào là ta hại chết chứ?"
Nàng ta không ngừng lầm bầm như bị điên, sờ nhẹ vào búi tóc của mình không thấy cây trâm hoa sen ngọc kia.
"Không thể nào, không thể nào, cây trâm của ta đâu?"
Liễu Đang càng tỏ ra hoảng loạn, quỳ dưới mặt đất, kéo búi tóc đến lộn xộn, tất cả trang sức đều ném đi hết nhưng vẫn không tìm được cây trâm Tần Uyển Doanh đưa cho nàng ta.
Thương Chiết Sương lạnh nhạt nhìn nàng, lấy cây trâm từ trong túi gấm ra, ném về phía Liễu Đang.
Liễu Đang đưa tay định đón lấy, nhưng cây trâm lại xuyên qua tay nàng rơi xuống đất vào bãi cỏ cách đó không xa.
"Ta... Ta đã chết rồi sao?"
Liễu Đang ngu ngơ nhìn về phía xa, nhìn tới cây trâm không thể chạm tới rồi nhìn bốn phía xung quanh.
Hiện tại búi tóc nàng ta lộn xộn như một bà điên, bốn phía cũng không còn trang sức châu báu nàng ta vừa mới lấy xuống.
__Chỉ là một mảnh hư vô.
Giọt nước mắt to như hạt đầu trượt xuống từ hốc mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502644/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.