"Người như ngươi làm gì xứng đi yêu người khác?"
Lời nói oán độc theo bản năng thốt ra, đôi mắt đen nhánh của Ninh Triều Mộ giống như một hồ nham thạch, một khắc trở nên có chút nóng rực.
Tư Kính cười nhạt, dường như không nghe thấy, đứng lên tiễn khách: "Chuyện của ta không phiền đến Ninh cô nương hao tâm tổn trí, nếu Ninh cô nương không có chuyện gì thì về trước đi."
"Ngươi..."
Ninh Triều Mộ biết Tư Kính đang rối loạn trận tuyến.
Bất cứ lúc nào hắn đều vân đạm phong khinh. Dù không phong quang tễ nguyệt như vẻ bề ngoài, nhưng ít ra hắn vẫn giữ được dáng vẻ ôn hòa, chưa từng gấp gáp nóng nảy đến thế.
Nàng cũng từng như hôm nay thăm dò đến những nguyên nhân, chạm đến ranh giới cuối cùng của Tư Kính, thậm chí hành động lúc trước còn hơn chứ không kém, nhưng hắn đều chỉ lẳng lặng dung túng nàng.
Nàng xem như vậy đã đủ rồi.
Tra tấn hắn, thao túng hắn, bất luận thế nào, cũng đều là của mình mà.
Nhưng hiện thực trần trụi giáng cho nàng một cái tát, tất cả đều không như nàng nghĩ.
Tư Kính vẫn đứng ở chỗ cũ, lạnh lẽo nhìn Ninh Triều Mộ khiến nàng dâng lên một tia lùi bước.
Mòng tay đâm vào da thịt, hiện tại nàng chỉ thấy một tiếng nổ vang, cảm giác được nhục nhã chưa từng có.
Thì ra lúc trước nàng tự cho là đúng, hắn không có ranh giới cuối cùng.
Nhưng ranh giới cuối cùng chân chính, lại là Chiết Sương quen biết chưa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502612/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.