Lạc Hành Vân đi xuống sân khấu, Hiệu trưởng với mái đầu bóng loáng dùng sức nắm lấy tay cậu, nước mắt lưng tròng: “Cám ơn trò!”
Cựu học sinh ưu tú không giúp được gì, may là có học sinh ưu tú chống đỡ, nếu không lễ kỷ niệm 100 năm ngày thành lập trường của bọn họ sẽ lên trang đầu báo giải trí mất.
Đối với người có công làm rạng danh trường học, Hiệu trưởng luôn hết lòng khen thưởng, thân thiết hỏi han: “Tiểu Lạc, trò đã báo số tài khoản ngân hàng chưa?”
Lạc Hành Vân: “Em đã báo rồi ạ!”
Hiệu trưởng đi về phía Chư Nhân Lương, dặn dò: “Thầy Chư à, chuyển học bổng Cất cánh vươn cao cho trò ấy, không cần đợi thêm đâu.”
Chư Nhân Lương đứng đối diện liên tục đáp ứng, nhưng thầy Hiệu trưởng vừa đi, ông đã lập tức nhéo tai Lạc Hành Vân: “Mấy lời cậu vừa nói không phải để chúc mừng trường đúng không?”
Trong lúc phát biểu, Lạc Hành Vân chỉ nhìn Bùi Diễn. Ông vô cùng nghi ngờ cậu đang đọc thư tình cho Bùi Diễn trước mặt toàn trường.
Lạc Hành Vân hiên ngang lẫm liệt: “Sao em lại làm thế chứ ạ?!”
Chư Nhân Lương lấy điện thoại, mở QQ, cho cậu đọc dòng thông báo nhắc nhở về bạn thân.
【Hôm nay là sinh nhật bạn của bạn: LEVIATHAN】
Ông hừ một tiếng: “Cậu còn gì để nói hả?!”
Bằng chứng rõ ràng, mặt Lạc Hành Vân tái cả đi. Ai mà ngờ thầy Tổng phụ trách Chư còn kết bạn của lão Bùi nhà cậu chứ.
Chư Nhân Lương lộ ra nụ cười đắc ý: Lão Chư ông đây không bắt được mấy người yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-phai-pheromone-cua-em/471362/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.