Chuông tan học buổi tối vừa vang lên, Lạc Hành Vân lập tức đẩy Thích Vũ, bám tay lên bàn học và lưng ghế để nhảy ra khỏi chỗ, chạy đến bên Bùi Diễn.
Bùi Diễn thu dọn sách vở xong, hai người sóng vai đi về phía cửa sau.
“Từ từ!” Hoắc Tư Minh phát hiện tình hình quân địch, vội vã đuổi theo, cảnh giác nói: “Quá đáng lắm rồi nhé, dám ngang nhiên bỏ trốn, đúng là trong mắt không còn vương pháp.”
Lạc Hành Vân: “Bỏ trốn cái gì? Cậu ấy đưa tao về nhà.”
Hoắc Tư Minh: “Đưa cái gì mà đưa? Cô A quả O, tai nạn chết người.”
Lạc Hành Vân cắn môi, lấy một cánh bánh xốp Cá mập ra khỏi cặp sách, chầm chậm lắc lư trước mặt Hoắc Tư Minh, hòng thôi miên đối phương: “Lão Hoắc… Mày nhìn cái gói đỏ đỏ này đi, ngửi mùi bánh xốp thơm giòn này xem, mày cảm thấy rất ngọt, rất ngọt. Trong mắt mày hiện giờ chỉ còn bánh xốp Cá mập, mày chìm đắm vào trong đó, quên hết tất cả phiền não xung quanh… Cũng quên việc mày thấy tao và lão Bùi cùng ra khỏi phòng học.”
Hoắc Tư Minh lạnh lùng cướp lấy gói bánh xốp, giơ ngón giữa với Lạc Hành Vân: “Không được là không được, tao đã hứa với anh mày là sẽ trông mày tử tế, hối lộ cũng vô ích.”
Lạc Hành Vân: “…”
Thật là, cậu và Bùi Diễn chia ly nhiều ngày như vậy, muốn ở gần nhau để nói đôi lời cũng không được, còn mất trắng một gói bánh xốp thơm ngon, yêu sớm thật sự là không dễ chút nào.
Ngẫm lại vẫn thấy không cam lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-phai-pheromone-cua-em/471360/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.