Trước kia bọn tôi được huấn luyện, mọi thời điểm trong ngày đều cần đề caocảnh giác, kể cả lúc ngủ. Đêm khuya, tôi bỗng nghe bên cạnh có tiếngđộng rất khẽ, liền bật dậy, nhằm thẳng cổ họng bóng người kia mà tấncông. Kẻ này có thể vào phòng không gây tiếng động, cơ thể này tôi dùngchưa quen, thính giác cũng chưa được rèn luyện cho tốt, nhưng kẻ kianhất định không tầm thường! Tốc độ tôi không bằng trước kia, cổ tay bịchộp lại. Tôi còn định xoay cổ tay để rút về rồi co chân đá vào chỗhiểm, bởi vì bàn tay đang giữ tôi là tay đàn ông. Tôi đương nhiên biếttrên người đàn ông chỗ nào đáng để đá nhất. Chưa kịp tung đòn sát thủ,người đó đã lên tiếng:
“Oánh nhi, muội có võ công?”.
Gọithân thiết như vậy? Không phải kẻ địch. Là Trương Khanh cả ngày sayrượu, hay là… tình nhân của Trương Oánh? Người kia buông tay tôi, quayngười đi đốt nến. Căn phòng sáng lên một chút, anh ta chỉ đốt một ngọnnến, có lẽ không muốn làm kinh động kẻ khác. Tôi im lặng quan sát. Đốiphương là một người trẻ tuổi, tướng mạo không tệ, thân hình cao thẳng,vai rộng, khuôn ngực rắn chắc. Nhất định là nhiều năm luyện võ. Trongphòng còn hơi tối, có thể nhìn thấy ánh mắt anh ta sáng quắc, người cóánh mắt như vậy, sao có thể là kẻ ngập chìm trong men rượu? Không lẽ, là tình nhân của Trương Oánh thật?
Anh ta lại gần, chăm chú nhìn tôi:
“Muội còn chưa trả lời đại ca, ai đã dạy muội học võ?”.
Tôi thở phào, thì ra là Trương Khanh. Đầu óc tôi đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-vuong-phi-hai-mat/2124092/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.