“Người đâu! Mau đem Thất vương gia xuống dưới, tìm giải dược cho Thất vươnggia” Hiên Viên Phong khoát tay áo, ra hiệu cho người đưa Hiên Viên Minhđi.
Trong gian phòng trang nhã chỉ còn lại Hiên Viên Phong cùng Vân Liệt Diễm.
“Không có ý nghĩa” Vân Liệt Diễm tùy ý ngồi xuống, cũng không xem mình như người ngoài.
Chỉ là, nàng thật vất vả mới bắt được tên Hiên Viên Minh kia, tuy kiếm được một món tiền lớn nhưng lại chưa có dịp trêu đùa được hắn. Nàng bỏ racông sức lớn như vậy để tạo hình cho hắn, lại không xem được bộ dáng hắn nằm dưới thân kẻ khác. Thật là đáng tiếc!
“Ha ha...” Hiên Viên Phong cười cười: “Thất đệ vốn đã chán ghét nàng, nàng lại trêu đùa hắn như vậy, không sợ hắn nổi giận sao?”
“Ta sợ hắn thì đã không bán hắn rồi!” Vân Liệt Diễm hơi nén giận. Trước mặt Thái tử ôn nhuận như nước này, nàng không tiện thốt ra những từ thô tục nên ráng nuốt trở lại trong bụng.
“Nói đi thì phải nói lại, Thất đệ cũng không phải loại người thích đi gây sự, làm sao lại chọc chonàng nổi giận?” Hiên Viên Phong buồn cười nhìn Vân Liệt Diễm. Tức giậnthành bộ dáng đó, tính khí tiểu cô nương này thoạt nhìn có vẻ không tốt, nhưng hắn cũng hiểu được nàng không phải loại nữ nhân rãnh rỗi đi kiếmngười gây sự.
“Hắn rảnh rỗi không có việc gì làm lại chạy tới nhà ta, phá hủy khuê phòng của ta, làm hại ta ngay cả chỗ ở cũng không có.Nếu ta không báo thù thì quá có lợi cho hắn, ta cũng quá uất ức rồi!”Vân Liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/96469/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.