Nếu cứ tiếp tục như vậy khẳng định không phải là cách hay. Nơi này là sa mạc hoang vu không có kẻ địch, cho nên bọn họ cứ không ngừng tấn công cũng không có bất kỳ tác dụng nào. Bọn họ chỉ biết đứng giữa sa mạc nóng bức tiếp nhận khảo nghiệm đến từ thiên nhiên, ngay cả Đóa Đóa vẫn luôn ngồi trên lưng Đại Bạch cũng đỏ bừng cả mặt vì nóng. Nhiệt độ từ lâu đã vượt qua sức chịu đựng của người bình thương, nếu như không tu luyện đến trình độ bây giờ thì bọn họ nhất định đã chết ngay từ lúc vừa đặt chân vào sa mạc.
“Hàn Chỉ, ngươi không nghĩ ra cách nào sao?” Nhìn sắc mặt của Vân Phụng Khải cùng Phượng Lăng Tiêu, Vân Liệt Diễm cũng có chút sốt ruột.
Diệp Khuyết đã ngoan ngoãn bảo tồn thể lực từ lâu. Trước kia hắn từng theo chân Hàn Chỉ daọ quanh Tử Vong Sơn Mạch cùng Mạt Nhật Sâm Lâm, sau đó lại chịu khó tu luyện ở Mạt Nhật Sâm Lâm nhiều năm, cho nên năng lực chịu đựng của hắn tốt hơn nhiều so với hai người kia.
Nhiệt độ cao thế này rất dễ rút hết sức lực của con người. Không một ai trong bọn họ nghĩ rằng khảo nghiệm kết hợp giữa Hỏa và Mộc là như thế này, xem ra tiến vào đại lục Thần Chi quả thật không phải là một chuyện dễ dàng.
Hàn Chỉ lắc lắc đầu. Hắn có thể dùng năng lực phòng ngự để bảo vệ mọi người, nhưng năng lượng phòng ngự không giống với năng lượng từ chính bản thân hắn, phòng ngự hệ Thủy vốn dĩ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/2897901/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.