Đóa Đóa nhớ rõ là mình đang nói chuyện cùng mẹ, sau đó không hiểu sao lại ngủ mất. Sau đó chính nó cũng không biết đã ngủ bao lâu, lúc mở to mắt lại nhìn thấy xung quanh tối đen như mực. Nó cảm thấy sợ hãi, một đôi mắt to tròn trợn to, nhưng nhìn cả buổi cũng không thấy bất kỳ thứ gì.
Nó nhịn không được liền vươn tay dụi hai con mắt, vặn vẹo uốn cái mông nhỏ, đứng lên đi về phía trước.
Dường như đã đi được một lúc mới nhìn thấy một con sông màu đỏ. Màu sắc đỏ như máu tươi khiến cho Đóa Đóa sợ hãi lui về sau vài bước, lại đột nhiên cảm thấy sau lưng mình có gì đó.
Nó quay đầu nhìn, nhìn thấy một biển hoa rộng lớn màu đỏ, cánh hoa uốn cong vô cùng xinh đẹp, giống như mái tóc xoăn của chính mình.
Vốn dĩ còn sợ hãi, sau khi nhìn thấy biển hoa kia thì Đóa Đóa lại quên đi như một kỳ tích. Nó vươn tay chạm vào cánh hoa màu đỏ kia, lại đưa thay sờ mái tóc của mình, khi nhớ đến lời mẹ nói nó là cún lông xù liền khanh khách cười ra tiếng.
Đóa Đóa sờ sờ đóa hoa này, lại sờ sờ đóa hoa kia, vui vẻ đến quên cả trời đất.
Đến lúc chơi mệt nó mới ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn biển hoa trước mắt. Đột nhiên phát hiện một hiện tượng kỳ quái, trước kia nó đều nhìn thấy hoa luôn có lá, tại sao loại hoa này lại không có lá?
“Tại sao ngươi không có lá cây?” Đóa Đóa hiếu kỳ duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/2897879/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.