“Hương hoa này… có độc!” Phượng Lăng Tiêu nhíu mày, nói. Hắnquan sát những khóm hoa này một lúc lâu mới xác định chúng là thật, chỉlà hương thơm lại rất không ổn, nếu như không biết phân biệt hoặc khôngquen thuộc với các loại dược vật thì chắc chắn sẽ không nhận ra. Mỗiloại hoa đều có hương thơm đặc trưng riêng biệt, hoặc là thanh nhã hoặclà nồng đậm. Lúc này những loài hoa mọc chung một chỗ, hương hoa lại hoà quyện vào nhau, người đi vào nếu không cẩn thận sẽ hít phải toàn bộhương hoa. Chỉ cần có người cẩn thận tìm ra hai đoá hoa mình biết đểngửi hương vị của chúng, nhất định có thể nhận ra hương thơm có gì đórất lạ.
“Có độc?” Những người còn lại lại không thểhiểu vấn đề, bọn họ cũng vào đây được một khoảng thời gian nhưng vẫnkhông có dấu hiệu trúng độc nên cảm thấy không mấy tin tưởng.
“Độc này có thể khiến cho tinh thần chúng ta bị tê liệt, sau đó xuất hiện ảo giác. Có lẽ một chút nữa mới có tác dụng” Phượng Lăng Tiêu tiếp tụcgiải thích.
Lời nói của Phượng Lăng Tiêu vừa dứt, Vân Liệt Diễm liền đánh ngất Vân Phụng Khải.
“Đại tẩu, tẩu làm gì thế?” Diệp Khuyết đứng bên cạnh Vân Phụng Khải bị hànhđộng của Vân Liệt Diễm làm cho giật mình “Tẩu bị ảo giác rồi sao?”
“Ảo cái đầu nhà ngươi!” Vân Liệt Diễm trừng mắt với hắn “Mau cõng thúc thúc đi!”
Không ai hiểu rõ sức ảnh hưởng của độc gây ảo giác đối với Vân Phụng Khải sovới Vân Liệt Diễm. Tuy sau khi trải qua mọi chuyện ở Đồng thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/2897866/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.