“Hắn hận Vân Liệt Diễm, hận không thể nhốt nàng lại bêncạnh mình vĩnh viễn, từ từ tra tấn nàng. Thế nhưng hắn lại không muốnVân Liệt Diễm phải chết.
Nếu như Vân Liệt Diễm chết, vậy thì hắn phải tìm ai để tính sổ đây?”
— Hiên Viên Minh —
“Hiên Viên Minh ơi là Hiên Viên Minh, ngươi quả thật rất đáng thương! Rõ ràng là yêu nữ nhân kia muốn chết, nhưng lại thề có chết cũng không thừanhận”
— Vân Mộng Vũ —
Ngay sau đó, một tia sáng đen lập tức hiện lên, lưới tơ vàng cũng bị pháthành những mảnh nhỏ. Mà Vân Thiểm Thiểm cũng té ngã trên đất, khóe môichảy máu.
“Thiểm Thiểm, con không sao chứ?” Vân Phụng Khải thu lại nội lực, nhanh chóng chạy về phía Vân Thiểm Thiểm.
Vân Thiểm Thiểm giãy dụa đứng lên, khóc to: “Ô ô ô… đừng giết mẹ ta…”
“Hừ! Ta cũng không tin tiện nhân kia có thể sống được!” Vân Mộng Vũ trừngmắt hung ác nhìn Vân Thiểm Thiểm, sau đó cất bước đi về phía nội thất.
“Thiểm Thiểm, con sao rồi?” Vân Phụng Khải đỡ lấy Vân Thiểm Thiểm, mà khóe môi Vân Thiểm Thiểm lại nhếch lên một nụ cười gian trá: “Thúc công, conkhông sao”
Dứt lời, Vân Thiểm Thiểm lấy khăn tay lau lau khóe miệng, hơi đau một chút đó.
“Thiểm Thiểm?” Vân Phụng Khải nghi ngờ nhìn Vân Thiểm Thiểm vẫn bình yên vôsự. Rốt cuộc trong hồ lô của Vân Thiểm Thiểm bán thuốc gì đây (1)?
(1) Ý bảo không biết Vân Thiểm Thiểm đang suy tính điều gì.
“Thúc công, người ôm con đi theo đi” Vân Thiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/2897823/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.