“Nương nương, buông tha cho chính mình đi. Nương nương cùng Hàn công tử khôngthể nào đến với nhau được đâu, hắn không phải người có thể mang đến hạnh phúc cho người. Tâm địa nương nương thiện lương, người tốt sẽ có hồibáo tốt, có lẽ người nên đặt tâm tư của mình lên người thái tử, nô tìcảm thấy trong lòng thái tử vẫn có nương nương” Cũng không phải Huyềnnhi nói đỡ cho thái tử, sự thật đúng là lúc mới thành thân, thái tử đốixử rất tốt với nương nương. Thế nhưng ngày ngày nương nương đều miễncưỡng duy trì bộ dạng cười vui, ngay cả nàng cũng nhìn ra thì làm saothái tử như lại không nhìn ra?
Trên đời này, làm sao có một namnhân nào có thể dễ dàng tha thứ cho thê tử cả ngày buồn bực không vuivới mình. Thái tử đối với nương nương đã là hết lòng ưu ái rồi.
Thế nhưng nương nương luôn tự dày vò bản thân bằng những gúc mắc trong lòng kia.
“Huyền nhi, ngươi không hiểu đâu. Tâm dành cho một người sao có thể buôngxuống được?” Thượng Quan Lâm Nhi lau nước mắt. Nếu như có thể buông taythì nàng đã buông ra từ lâu rồi.
“Nhưng nương nương à, làm nhưvậy thì khổ sở cũng chính là người mà thôi!” Huyền nhi thở dài mộttiếng, bương thuốc cùng mứt hoa quả tới. Nếu nương nương không giữ gìnsức khỏe thì sẽ không tốt.
“Huyền nhi, ta biết, ta biết rõ hắnkhông thích ta, nhưng ta lại không cam lòng. Ta có chỗ nào kém nữ tử kia chứ? Tại sao hắn tình nguyện chọn nàng mà không thèm quan tâm đến ta?”Chẳng lẽ nàng trả giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/2897799/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.